"Hả, cậu nói gì cơ?" Thánh Âm ngạc nhiên trợn tròn mắt hỏi lại. La Huy vô cùng tự hào chắp hai tay ra sau lưng, vênh mặt đi quanh phòng. Mắt cậu ta như thể lắp thêm hai viên kim cương vậy, cứ thế nhìn chằm chằm sản phẩm SPC - 34 yêu quý của mình kia: "Âm Tử, đây chính là máy du hành thời gian đó. Em gần như có thể phá vỡ định luật thời không của vũ trụ, và rồi chúng nhân loại sẽ được em đưa lên một tầm đỉnh cao mới, một tầm đỉnh cao không quy tắc nào ngăn cản nổi nữa."
[ Ngông cuồng. ] Vừa hay, cái giọng điệu khinh thường của hệ thống chủ lại cất lời tiếp.
Tiểu yêu tinh đành làm lờ đi con mẻ hệ thống chủ, lựa chọn không tỏ vẻ gì với thái độ bĩu môi dè bỉu này của nó. Quân Miêu đứng cạnh cô nãy giờ vẫn cứ đưa tay nhỏ lên sờ loạn thiết bị, vừa sờ vừa hỏi La Huy: "Chú La, tại sao không phải là chú "đã" mà phải là chú "gần như", cỗ máy thời gian này chưa được hoàn thiện ạ?"
Ồ, Quân Miêu sáu tuổi sở hữu trí óc phi thường tinh tế tỉ mỉ. Nhóc ta hiện đang tìm hiểu một chút về khảo cổ học điện tử. Đối với đứa bé thông minh ham học hỏi như nhóc, chú La vẫn rất luôn tận tình chỉ bảo. Cậu nói: "Đúng là chỉ gần như thôi, bản thiết kế gốc đang được khôi phục dữ liệu. Một khi mọi sự đã thành, sẽ không xa nữa đâu, chúng ta có thể tìm hiểu về sự khởi nguyên của Vũ trụ này."
Đây là câu hỏi mà đã từng có rất nhiều các chuyên gia, nhà tiến sĩ, nhà bác học, nhà thông thái, nhà hiền triết...v...v đưa ra và tự suy đoán kết quả. Nhưng dù sao, chẳng ai rõ được điều đó, tại vì chuyện quá khứ thuở xưa, ai có thể sống bất tử mãi để kể lại cho thế hệ sau giờ? Bây giờ, sẽ sớm thôi, La Huy cậu, người từng nhận giải Nobel Vũ trụ, sẽ là người đầu tiên tìm được đáp án cho bài toán khó mấy nghìn năm này.
Mang tâm trạng của một Đấng Tài Ba, La Huy càng thêm vui mừng, vừa nhảy chân sáo vừa đi lại trong phòng. Thánh Âm ở lại hàn huyên với cậu ta vài câu, sau đó cô dắt Quân Miêu dời đi.
Tiếng nói chế nhạo của hệ thống chủ với sinh vật hạ đẳng La Huy cứ vang vọng trong đầu cô hoài. Nếu cô không chạy khỏi đây sớm, chắc sẽ bị hỏng đầu mất.
Được mẹ cá dắt đi, trước khi dịch chuyển trở lại tàu vũ trụ, tầm mắt trầm ngâm khó hiểu của Quân Miêu lại hướng đến cỗ máy thời gian đó lần cuối. Đáy mắt đen láy của nhóc lập loè tia sáng tối không rõ ràng, rũ mi mắt xuống, nhóc tự hỏi...
Cỗ máy thời gian...có thật sao?
[ Không có. ] Hệ thống chủ lạnh lùng cho Quân Miêu một câu