Thánh Âm không thể nào lay chuyển được ý nghĩ không bình thường của Vĩ Kì, cô đành tạm thời từ bỏ. Việc quan trọng trước mắt hiện không phải cái này.
Bị Vĩ Kì giam cầm trong lồng ngực, Thánh Âm phải quay đầu mắt đối mắt với Lăng Hành Vân. Thần sắc trên mặt tràn đầy sự bỡn cợt: "Làm chó cho bà ta lâu năm vậy. Tôi rất thưởng thức sự trâu bò của Lăng tiên sinh đấy."
Sau khi xác nhận rằng kẻ địch trước mặt đã biết chân tướng mọi chuyện, ban đầu Lăng Hành Vân còn thất kinh nhưng giờ thì vẻ mặt hắn chỉ thật ẩn nhẫn: "Đây không phải đều do Tiểu Âm sao. Tôi cũng chỉ vì muốn sống nên mới bị dồn đến bước đường cùng này."
"Ha, thật sự nghĩ rằng nhắm được điểm yếu của tôi thì có thể khiến tôi cam tâm chịu chết. Các người đúng là một lũ ngu xuẩn ngây thơ. Ả ta đem con mình đi chịu trận thay, vậy mà anh còn dám đơn thương độc mã đối đầu với Lôi tộc."
Lăng Hành Vân không trả lời. Thánh Âm rất bực mình, đặc biệt là khi nhìn thấy Lăng Tiêu Diễm thân xác rách nát vì chịu khổ quá nhiều. Ánh mắt cô trở nên sắc bén đáng sợ. Nhưng cái nhìn tựa lưỡi dao lam đó lại không dành cho Lăng Hành Vân nữa: "Tố Nhu Mi, cái tên của bà phèn như bản tính chó má của bà vậy. Mẹ kiếp, bà nghĩ lão nương ăn chay à? Có bản lĩnh thì lăn ra đây nói chuyện nhân sinh này."
Thánh Âm không phải Mary Sue, nhưng hổ dữ còn không ăn thịt con. Tố Nhu Mi này vì được sống không từ thủ đoạn hại người, hại cả cục thịt mình dứt ruột đẻ ra. Bảo sao đời trước chết đi liền bị Hắc Bạch Vô Thường đày đoạ vào kiếp làm quỷ.
Dường như thấy tâm trạng của cô sắp bùng nổ, Vĩ Kì bèn ôm chặt tiểu yêu tinh như đang trấn an. Một tay thì vỗ vỗ đầu cô ấy, cố gắng xoa dịu cảm xúc cáu kỉnh của một con thú nhỏ: "Ngoan, anh dự liệu hết rồi."
"Anh trai, anh trai...Chuyện gì vậy? Mẹ mình có liên hệ gì với việc này sao?" Lăng Tiêu Diễm sau khi nghe Thánh Âm réo tên mẹ mình ra. Một bụng đầy nghi hoặc bèn ngước mắt hỏi Lăng Hành Vân.
"Đâu chỉ đơn giản vậy." Khí thế muốn xông lên đấm người của Thánh Âm trong phút chốc lặn mất tăm. Liền trở lại làm một con yêu tinh vô hại mê người. Dựa vào lồng ngực người đàn ông đang ôm mình. Cô mở miệng thay Lăng Hành Vân trả lời em gái hắn: "Tố Nhu Mi muốn giết chết tôi nhưng không tiện lộ mặt. Cho đến khi bà ta biết được anh trai cô với tôi từng có quan hệ yêu đương, bèn mượn danh nghĩa điều này để quấy rối tôi từ hai, ba năm trước. Hồi xưa, có một lần tôi sang Mỹ tìm kiếm tin tức. Bị sát thủ truy đuổi cũng là do bà ta thuê. Không chỉ vậy, năm lần bảy lượt quấy rối tôi cũng đều do bà ta làm. Anh trai cô cùng cô đều là con rối của bà ta mà thôi. Bất quá, xem ra trong mắt bà, Lăng tiên sinh có giá trị lợi dụng