Thánh Âm trở về hậu cung, việc đầu tiên nàng làm là đi ủi chết bà Mẫn Quý phi vẫn luôn tơ tưởng ngôi vị Hoàng hậu này. Ai bảo con trai bả đòi giết bản cung cơ?
Mẫn Quý phi ở trong cung âm thầm bị hành hạ cho sắp chết đói thì Kính vương điện hạ trên buổi thượng triều cũng không dễ dàng gì cho cam.
Hôm nay Hoàng thượng đích thân lâm triều rồi.
Ngồi trên long ỷ mắt lạnh nhìn đứa con năm xưa mình từng sủng ái, trong lòng Lưu Tổ Đế phẫn nộ vô cùng. Lão ngồi lắng nghe hàng đống nhân chứng, vật chứng do bên Hình bộ đưa ra. Và Thái tử là người dâng nốt bức mật thư cuối cùng: "Phụ hoàng, mật thư này có chính dấu ấn của Kính vương phủ. Nó được gửi lên cho một tiểu thần quan trước khi lễ đài diễn ra một ngày."
Đoạn, y dâng bức thư đó đưa cho đức vua kiểm chứng. Lưu Tổ Đế đọc xong, cực kì cáu giận. Trực tiếp cầm nghiên mực trong tay thái giám, ném mạnh một cú thẳng vào đầu Kính vương. Đầu gã tức khắc chảy ra máu tươi, máu tươi cùng màu đen của mực lẫn lộn với nhau. Nhìn thế nào cũng thật mẹ nó doạ người.
Thái tử tâu thưa xong một tràng, bèn rất ngoan ngoãn lui về vị trí của mình. Đứng đằng sau y là Yến quận vương. Chàng cúi mình chắp hai tay, nghiêng đầu đội mũ cánh chuồn chuồn, nghiêm giọng thưa: "Bệ hạ, hạ thần đã hợp tác cùng Triệu đại nhân, tra ra được thích khách ám sát Sở vương và Sử quan trong đường đến biên giới Nam Man. Hung thủ là Kính vương ạ..."
Trong một buổi triều, tội trạng của Yến Ngụy bị liệt kê ra thành một danh sách dài. Ban đầu phe Kính vương còn cãi cố cãi tốt cho gã, nhưng chứng cứ mà Hình bộ đưa ra quá mức chân thực. Bọn họ từ phản kháng trở nên câm lặng...
Vì ngôi vị mà giết vua cha, mẫu hậu...
Huynh đệ tương tàn...
Yến Ngụy này, sao có thể làm càn đến vậy...?
"Yến Ngụy, ngươi có muốn biện giải gì không?" Lưu Tổ Đế nhìn đứa con trai đang quỳ phục trên nền đất, còn đâu dáng vẻ của một vương gia, giờ nhìn gã thật thảm hại làm sao.
Thái tử cúi mặt, tầm mắt thông cảm nhìn chằm chằm vào Yến Ngụy sắp sửa rớt đài kia. Sau đó lập tức đứng thẳng lên. Lén lút lau bớt mồ hôi dính trong lòng bàn tay đi...
Yến Ngụy cúi gằm mặt không nói gì, đến cả một ánh mắt cũng không thèm liếc đến đấng quân vương ngự toạ trên ngai vàng. Không ai cầu tình cho gã cả, tại vì đến cả gã cũng cảm thấy bản thân mình quá mức ác độc.
Gã không sai người đi ám sát Ngũ đệ...nhưng gã đã đặt bom để khiến cho cha mình chết.
Dù có giải thích hay không, cũng chẳng ai tin nữa rồi.
Đáng ra...gã không nên nghe lời ả đàn bà đó. Hoàng hậu nương nương tuy khắp giang hồ tiếng xấu lan tỏa. Nhưng ít nhất trong hậu cung nàng cũng ít khi đụng chạm tới mẫu phi gã, cớ sao gã phải lao đầu hại nàng, đi tìm đường chết đây?
"Nhi thần...không còn gì giải thích."
"Kính vương vì tham lam quyền lực, hạ sát thân thích. Phạm vào tội đại nghịch bất đạo, biếm làm thứ dân, tước bỏ tước vị Thân vương. Phủ Kính vương lập tức niêm phong, đem tất cả thê tử, thứ thiếp, con cái nhốt vào Đại lao. Chờ ngày đưa lên pháp trường." Vì Yến Ngụy là nhi tử Lưu Tổ Đế, chỉ có thể diệt môn chứ không