Kết quả tra ra được, trong xoài không có gì cả.
Bà ba tuy tức anh ách nhưng không làm gì được, chỉ có thể ngồi trên ghế nhìn chăm chăm vào Thanh Cúc.
Mai Hạ lúc này lên tiếng: "Trong xoài không có gì, có thể chỉ là do Minh Diễm vô tình ăn phải thứ gì rồi kị với nhau thôi"
Vậy là Thanh Cúc vô tội.
Nàng nhân lúc không ai để ý, nhếch môi cười với bà ba làm bà tức suýt ngất.
Sự an ủi duy nhất của bà là sau khi uống thuốc, Minh Diễm đã khôi phục lại như cũ.
Cũng bởi vì cô đã đưa thuốc cho nàng ta uống sớm, nếu kéo dài thêm chút nữa, Thanh Cúc có cơ hội hạ thêm những vị thuốc xưa nữa thì giải không đơn giản như vậy.
Mai Hạ đứng dậy, khom người xin phép đi trước.
Cô cảm nhận được một ánh mắt oán hận nhìn mình chằm chằm.
Cô biết đó là ai.
Thanh Cúc nghiến răng, trong hành trình trả thù của mình, nàng ta chỉ thành công trả thù Minh Diễm và Bích La quận chúa mà thôi.
Thái tử cũng không để tâm tới nàng mà còn cưới người khác, có con với người khác! Ông trời cho nàng sống lại để làm cái gì? Mai Hạ quay đầu, đối mặt với Thanh Cúc.
Cô chỉ nhún vai rồi rời đi.
Để chuẩn bị tham gia mừng thọ của Thái hậu, trong phủ Thái y cũng chuẩn bị váy áo mới cho các tiểu thư.
Từ lần tham gia yến tiệc trong cung lần trước, do hãm hại thất bại nên Thanh Cúc không được lòng Thái hậu.
Bà không ban thiệp mời cho nàng.
Điều làm Mai Hạ bất ngờ là thế mà Thanh Cúc lại đột nhiên chủ động lộ thân phận là chung thầy với Thái tử.
Lấy thân phận đồng môn của hắn, nàng nghiễm nhiên tham gia được vào buổi tiệc.
Tuy Thanh Cúc làm phật lòng Thái tử, thế nhưng rất được lòng thầy giáo.
An Dật nhìn thấy nàng xuất hiện, nhíu mày quay đầu đi, tỏ vẻ không quen biết.
Điều này làm Thanh Cúc tức giận nghiến răng nghiến lợi.
Thái hậu cũng nhận ra nàng ta.
Bà bất ngờ vì nàng ta thế mà chung thầy với cháu bà,