Buổi sáng, mọi người ăn xong điểm tâm, Lâm Tịch vẫn hỗ trợ Hải Luân thu dọn bát đũa.
Mặc dù Gia Lý và Hải Luân nhận tiền lương, nhưng ở Duệ gia cũng không có ai thật sự xem bọn họ như người hầu.
Ông cố nội, ông nội và cha Gia Lý đều là người làm của Duệ gia.
Kỳ thật tòa nhà này cũng không phải nhà tổ của Duệ gia, Duệ gia vốn ở khu thành đông, nơi đó hầu như hội tụ toàn bộ quý tộc, thế gia, cùng với đám nhà giàu trong vương thành.
Đương nhiên, tại dạng thế giới như thế này, có thể chống lên loại gia tộc như vậy, tất nhiên đều là đám triệu hồi sư.
Cho nên khi Duệ gia suy bại từng chút một, nhân khẩu càng ngày càng ít, đến cuối cùng chỉ còn lại một mạch Duệ Đạt Hưng này, bọn họ chỉ có thể dời xa dinh thự cư ngụ mấy trăm năm kia.
Duệ gia, gia tộc bởi vì đã từng xuất hiện một triệu hồi sư cấp vương mà vang danh thiên hạ, rốt cuộc cũng đi về hướng cùng đường bí lối.
Kỳ thật Duệ Đạt Hưng có một em trai là triệu hồi sư, nhưng người em trai này cảm thấy Duệ gia đã không có lực xoay chuyển trời đất, công hội triệu hồi sư sẽ không có bất kỳ người nào qua lại thân thiết với Duệ gia, Hoàng gia lại càng quên sạch sành sanh công lao hiển hách của tổ tiên họ đã lập cho Tây Nguỵ năm đó.
Bản thân muốn lấy được tài nguyên tốt hơn để tiến thêm một bước, muốn con cái chính mình có thể có cơ hội đi học viện Hoàng gia bồi dưỡng, những vấn đề này đã không phải là có bao nhiêu vàng bạc là có thể giải quyết.
Vấn đề này cần nhân mạch, cần đoàn đội, cần số lượng lớn tử tinh tệ - tiền tệ lưu hành chân chính thuộc về triệu hồi sư.
Cũng như thú triệu hồi có thể thông qua hấp thu năng lượng trong ma hạch để bổ sung cho bản thân, triệu hồi sư có thể hấp thu năng lượng ẩn chứa bên trong tử tinh để gia tăng niệm lực của mình.
Mà tử tinh là đơn vị tiền tệ duy nhất đi tới chỗ nào đều có thể tùy thời trao đổi.
Bốn đại lục đều đang tìm kiếm khoáng mạch tử tinh ở khắp nơi, nghe nói rất nhiều quốc gia và gia tộc đã nảy sinh ý tưởng tìm kiếm khoáng mạch tử tinh ngoài biển, mặc dù khai thác tử tinh trong biển có rất nhiều chỗ bất tiện, nhưng hiện giờ mỏ tử tinh hiện hữu trên lục địa về cơ bản đã bị chia cắt gần hết, rất khó phát hiện được khoáng mạch mới.
Theo lý thuyết, một ngàn vàng có thể đổi một tử tinh, nhưng trên thực tế, cho dù ngươi bỏ ra năm ngàn vàng, cũng chưa chắc có thể kiếm được một khối tử tinh.
Đây chính là sự khác biệt giữa thế giới triệu hồi sư và thế giới người bình thường.
Cho nên một khi những người bình thường kia dưới cơ duyên xảo hợp có được thế lực mạnh mẽ hoặc là tài lực, bọn họ đều sẽ nghĩ hết tất cả biện pháp, để cho con cái chính mình trở thành triệu hồi sư.
Triệu hồi sĩ bình thường giống như Duệ Đông Đường, chỉ mạnh hơn người bình thường một ít, giữa triệu hồi sĩ và triệu hồi sư, có một khoảng cách rất lớn chính là cùng chung kỹ năng và năng lực đúng nghĩa với thú triệu hồi.
Chỉ có đạt tới trình độ này, ngươi mới xứng đáng được người gọi là triệu hồi sư, lúc này ngươi cũng có tư cách nhận tiền lương từ công hội triệu hồi sư.
Tất nhiên, ngươi cũng phải phục tùng, hoàn thành các loại nhiệm vụ không có thù lao và có thù lao do công hội triệu hồi sư đưa ra.
Gia nhập công hội triệu hồi sư là mục tiêu mà rất nhiều triệu hồi sĩ dốc cả một đời, bởi vì tiền lương mà bọn hắn phát, chính là tử tinh tệ ngàn vàng khó cầu.
Lải nhải nói nhiều như vậy là bởi vì, buổi sáng hôm nay Duệ Đông Đường cãi nhau lần đầu tiên với cha mình.
Kíp nổ là Duệ Đạt Hưng muốn Duệ Đông Đường dùng báo chở ông ấy một đoạn đường, đưa ông ấy đi Vạn Tự Lâu.
Vạn Tự Lâu cũng không phải là một tòa nhà, mà là một con đường.
Đó là một con đường cầm đồ nổi danh nhất vương thành Tây Nguỵ.
Duệ Đông Đường tất nhiên biết cha mình muốn đi Vạn Tự Lâu làm cái gì.
Khẳng định lại cầm cố đồ dùng vàng bạc, đồ cổ tranh chữ, những vật tổ truyền đã không còn bao nhiêu ở trong nhà.
Năm đó, khi Duệ Đạt Hưng và em trai của mình là Duệ Thịnh Hưng phân gia, Duệ Thịnh Hưng để lại toàn bộ bất động sản, trang trại ruộng đất cùng với vật tư và vàng bạc cho anh trai, chỉ yêu cầu mang đi hơn sáu mươi