Trong khoảng thời gian này, tâm trạng của Hoắc Trường Thanh quả thực thay đổi rất nhanh giống như ngồi tàu lượn siêu tốc.
Bọn họ không cẩn thận mắc mưu, mất mặt còn tính là việc nhỏ, nếu bởi vì chính mình nhất thời chủ quan sơ ý, không bảo vệ tốt cục cưng của tông môn, vậy Hoắc Trường Thanh ông ta chính là tội nhân thiên cổ của Thiên Tinh môn!Tương lai ngã xuống, sao ông ta có mặt mũi đi gặp Thái Thượng trưởng lão ân trọng như núi với chính mình?Lâm Tịch: Không đâu, oắt con nhà ta còn chưa ra thể hiện cơ mà.
Đúng lúc ông ta tràn đầy tuyệt vọng, sói con trông không có gì lạ thường kia, thế mà kế thừa đại sát chiêu Khiếu Nguyệt rống của vua sói bạc Khiếu Nguyệt thời kỳ viễn cổ, rống Vệ Lan cùng người hắn mang đến đều nằm xuống.
Quả thật là người ngay cả Thiên đạo cũng tán thành, phúc duyên thâm hậu, không phải người thường có thể so sánh.
Đợi đến khi phát hiện đàn sói vây quanh, ông ta lại giật mình, chẳng lẽ hôm nay chú định mệnh tang ở đây?Bởi vì pháp lực khô cạn mặc kệ là bị mấy hậu bối như Vệ Lan gϊếŧ chết hay là biến thành thức ăn trong miệng sói, đối với Hoắc Trường Thanh mà nói đều rất nghẹn khuất.
Khi ông ta trông thấy sói con kia đột nhiên hú lên với đàn sói, trái tim mới hoàn toàn để xuống.
Một thanh Xuyên Vân Tiễn, thiên quân vạn mã đều muốn gặp!Nhìn đàn sói gắt gao vờn quanh mọi người cùng con sói con từ đầu đến cuối thủ hộ bên người Vệ Húc, Vệ Lan ghen ghét đến đỏ ngầu cả mắt.
Nhiều sói như vậy, hóa ra là bị con sói nhỏ kia rống đến hộ chủ.
Trái tim hắn như bị người nghiền nát thành bùn, quả thực đau thấu xương.
Trên đời chuyện thống khổ nhất cũng không phải là thất bại, mà là ngươi chỉ thiếu một chút liền thành công.
Hơn nữa "Chỉ thiếu một chút" này còn bởi vì mình cố làm màu tạo thành, sao không khiến người ta oán hận đến phát điên!Nhiều người đồn nhau rằng, không biết vì sao Trần Hà cốc bên kia đột nhiên náo loạn thú triều.
Làm cho mấy môn phái nhỏ gần đó cảm thấy bất an, nhao nhao dùng thiên lý truyền âm trận cầu cứu đại tông môn chính mình phụ thuộc, tất nhiên Thiên Tinh môn cũng nhận được tin cầu cứu.
Kết quả hơn hai canh giờ sau, thú triều thế mà tự biến mất.
Làm không ít tông môn kiểm kê nhân mã hỏa tốc chạy đến cứu giúp đều vồ hụt.
Không công mà lui đám người ngược lại phát hiện, Tam Khắc Bạch ở khu vực Trần Hà cốc tử vong trên diện rộng, không biết có phải do thú triều hay không.
Vệ Thương Khung chờ bên trong tông môn, trong lòng cũng không an ổn.
Sao lại trùng hợp như vậy?Hết lần này tới lần khác tại khu vực này, lại hết lần này tới lần khác vào thời gian này.
Ông ta không khỏi hối hận, không nên bởi vì tránh hiềm nghi mà phái Vệ Lan đi, ông ta nên tự mình đến đó.
Nhiều năm bố cục, vất vả tính toán, nếu bại tại khâu Vệ Lan này, vậy thật khiến người tức chết.
Một lát sau, tiểu đồng đến báo, nói Tam thiếu môn chủ trở về.
Vệ Thương Khung mừng rỡ, đang định mệnh lệnh đồng tử thông báo Vệ Lan tới gặp, kết quả tiểu đồng lại muốn nói lại thôi.
Vệ Thương Khung thấy, lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, tiểu đồng cả kinh đến trái tim suýt vọt ra, vội vàng nằm rạp trên mặt đất.
Uy áp của bề trên như là thực chất, tùy thân hầu hạ nhiều năm, hắn hiểu rất rõ nội tâm người môn chủ này không hề bình dị gần gũi, dễ thân giống bề ngoài.
"Mấy người Tam thiếu môn chủ chịu chút tổn thương, đều được đưa đi Hạnh Lâm quán.
"Tim Vệ Thương Khung nhảy một cái, vội vàng đứng dậy, thì thào: "Lan Nhi bị đả thương? Không được, ta phải đi nhìn xem mới yên tâm.
"Sau đó đứng dậy, đi thẳng đến Hạnh Lâm quán.
Tiểu đồng đưa tiễn môn chủ vội vàng ra ngoài, vừa bò lên chuẩn bị pha ấm trà cho mình áp kinh một chút, lại phát hiện môn chủ đại nhân đi mà quay lại, sợ đến mức ấm trà trong tay suýt chút nữa rơi xuống.
Môn chủ lại hết sức hòa ái cười nói với hắn: "Đột nhiên tâm thần không yên, ta muốn tĩnh tư một lát, bất kỳ ai cũng không được quấy nhiễu.
"Tiểu đồng ngơ ngác.
Không phải nói đi thăm nhi tử hả? Sao ngài đột nhiên lại chạy về đả tọa rồi?Tâm tư môn chủ ngươi đừng đoán, ngươi đoán đến đoán đi cũng đoán không ra.
Chẳng qua cuối cùng cũng có chút thời gian rỗi, có thể lẳng lặng thưởng trà rồi.
Linh trà ở chỗ Vệ Thương Khung quả nhiên tầng tầng lớp lớp, chỉ riêng các môn các phái đưa tặng lúc Đại thiếu môn chủ thành công trùng mạch cũng đã đầy ắp rồi.
Nếu lão nhân gia ông ta đang đả tọa, hiếm khi được rảnh rỗi, tiểu đồng ngồi trước kỷ án ra hình ra dáng hầu hạ bản thân.
Mâm đựng trái cây chế từ hàn ngọc ngàn năm, lấp lánh mát lạnh, sau khi để linh quả vào cảm giác