Editor: Mi AnBeta: Aki ReĐể xử lí lịch trình còn tồn đọng trong bảy ngày trước, Bích Linh cũng rất liều mạng, một ngày ít nhất chạy ba lần, trời nam đất bắc nơi nơi đều chạy.Hôm nay, Bích Linh ngồi trong cabin, chống cằm nhìn bầu trời rộng lớn bên ngoài, nhàm chán ngáp một cái.Bảy ngày kia trôi qua thật là quá hạnh phúc, tuy phải trốn tên biến thái kia cũng rất mệt......"Lương Lương, xuống máy bay xong chúng ta cùng đi tiệm cơm Tây ăn cơm nhé?"Cô nhóc bên cạnh hưng phấn thò đầu qua, trong ánh mắt lấp lánh ngôi sao.Ui ui ui, động tác chống cằm vừa rồi của Lương Lương thật lười biếng thật ưu nhã nha, bị mê hoặc rồi làm sao bây giờ!Bích Linh giương mắt lười nhác nhìn thoáng qua cô nhóc mắt hình trái tim, nhớ mang máng người này gọi là Phù Mộng Nguyệt, một diễn viên hạng nhất, lại là fan trung thành của cô.Nghĩ nghĩ, Bích Linh làm ra hành động gật gật đầu, cho cô bé ấy một cái mỉm cười đầy "ấm áp".Cô bé che ngực, không được, trong giây lát lại biến thành nữ thần ngạo kiều cao lãnh như vậy, cô chịu không nổi a a a!!!Bích Linh dời đi ánh mắt, khóe miệng giật giật.Người quá đẹp cũng không tốt.【 Mặt ký chủ vốn đẹp. 】Ta không cần, cái này không phải mặt ta.【......】Nó vậy mà không có lời gì để nói.Xem xét nhiệm vụ chi nhánh.【 Nhiệm vụ chi nhánh: Cấu kết với nhau làm việc xấu, tiến độ hoàn thành độ 3/3 (đã hoàn thành) 】Bích Linh líu lưỡi.Bổn bảo bảo hình như chỉ xử nam chủ hai lần đúng không nhở.【 Ký chủ thiểu năng, lần thứ ba là lần ngươi trùm bao tải đánh Lãnh Lăng Thiên đó. 】What? Như vậy mà cũng tính?【 Xem như ký chủ may mắn, ký chủ xoay người xong, Liên Vô Trần cũng giẫm một chân lên Lãnh Lăng Thiên, hai người cấu kết với nhau làm việc xấu. 】Bích Linh: "......" Liên Vô Trần, cái tên gia hỏa này!【 Lần thứ hai ngươi làm sập cứ điểm của Lãnh Lăng Thiên xong, người của Liên Vô Trần giúp ngươi thu thập tàn cục. 】Cái rắm! Bổn bảo bảo đâu có lưu lại tàn cục cho hắn, người đều bị chém chết!【 Thi thể quá nhiều. 】Bích Linh: "......" Người quá lợi hại cũng không được.Thế đạo bây giờ làm người cũng thật khó.***Sau khi Bích Linh xuống máy bay, cô thực hiện lời hứa cùng Phù Mộng Nguyệt ăn cơm, hai người đều mang khẩu trang, đi vào một tiệm cơm Tây khá cách điệu."Lương Lương, sao chị không tham gia thử kính《 Liệt Diễm 》?" Phù Mộng Nguyệt cắt bò bít tết, trong miệng lẩm nhẩm lầm nhầm.Bích Linh như cũ thong thả ung dung bỏ đồ ăn vào miệng: "Có người muốn cướp thì nhường thôi."Phù Mộng Nguyệt cũng là một người hiểu chuyện, tròng mắt chuyển động liền biết đại khái, cô ấy lập tức đập bàn một cái, tức giận bất bình mắng: "Lương Lương, chị cũng quá tốt bụng rồi, cần gì nhường nhân vật cho Nhan Nhược Thủy, chị ta so ra đều kém đầu ngón tay của chị! Quả thực là đạp hư nhân vật!"Khoé miệng Bích Linh run rẩy một chút, đỡ trán nói: "Cô đây là đối với tôi sùng bái mù quáng."Cô nhóc này hung hăng cắn một ngụm bò bít tết, "Chính là muốn sùng bái chị!"Bích Linh: "......"Ai u uy, bộ dáng tùy hứng này......Cô thích!Ăn xong, Bích Linh thay cô trả tiền.Cả khuôn mặt nhỏ của Phù Mộng Nguyệt đều đỏ lên: "Lương Lương......"Bích Linh lắc đầu: "Không có gì."【 Ký chủ từ khi nào lại biết quan tâm tới người khác như vậy? 】Bổn bảo bảo tâm tình tốt, có tiền.【 Không muốn nói chuyện. 】Bích Linh tiễn người xong, lại lộn trở lại tiệm cơm Tây.Trong cốt truyện, nữ chủ chính là bị hạ dược trong phòng này, gặp gỡ nam chủ, cuối cùng "bạch bạch bạch".Cô muốn ở lại xem diễn!Cũng không biết khi bị cô quấy rối một hồi như vậy, nam chủ có còn muốn tiếp thu nữ nhân nhào vào trong ngực không nhể?Bích Linh đeo khẩu trang cùng kính râm lên, rụt đầu vào trong áo cao cổ, đi đến ghế lô được nhắc tới trong cốt truyện.【 Ký chủ, ngươi có thể đừng đáng khinh như vậy được không? 】Như vậy vừa nhìn liền không giống người tốt.Câm miệng.Bích Linh trốn vào một chỗ góc chết bên cạnh, đôi mắt bên dưới kính râm nhìn chằm chằm cửa số 325.Ai ui, nam nữ chủ sắp gặp nhau rồi!【 Vô cùng không hiểu bọn họ gặp gỡ thì có cái gì vui vẻ. 】Bạch bạch bạch a! Giường diễn bá đạo tổng tài trong truyền thuyết! Tiểu thuyết miêu tả mấy cái tình cảm mãnh liệt kia, hiện tại rốt cuộc có thể nhìn đến phiên bản hiện trường!【......】Bích Linh rình hơn mười phút, lúc này mới nghe được tiếng bước chân hỗn độn truyền đến từ phía xa.Tới rồi!Nhan Nhược Thủy nghiêng ngả lảo đảo đi tới, sóng nhiệt quay cuồng bốc lên trong cơ thể cơ hồ muốn xé rách cô ta ra, khi đi đến cửa số 325, cô ta rốt cuộc cũng tiêu hao hết sức lực cuối cùng, mềm mại ngã xuống trên mặt đất.Phía xa truyền đến tiếng bước chân như là đang truy đuổi cô ta.Nhan Nhược Thủy