Editor: TueNghiAnBeta: Aki ReBích Linh một lần nữa tỉnh dậy thì trời đã sáng.Ánh nắng chiếu xuyên qua ô cửa sổ rọi xuống nền nhà, hơi ấm từ từ lan tỏa, căn phòng im ắng vô cùng.Bích Linh khẽ lật người, lười chẳng buồn bò dậy.Hừ, Liên Vô Trần vẫn còn giữ cô lại, cô có đủ lí do để không đi làm việc.【 Ký chủ thật đáng sợ, không bỏ trốn là vì muốn kiếm cho mình một cái cớ để lười biếng. 】Cạch.Khóa cửa khẽ chuyển động, tạo ra tiếng động rất khẽ, mắt Bích Linh còn chả buồn động đậy dù chỉ một chút.Chắc chắn là tên thiểu năng Liên Vô Trần."Lương Chỉ! Cô mẹ nó còn định ngủ đến bao giờ?" Tiếng sư tử Hà Đông gầm đầy quen thuộc vang lên.What?Có chút không đúng theo kịch bản?Hệ thống có phải ngươi đang giở trò không?【 Tội này bổn hệ thống mới không nhận đâu, là Liên Vô Trần ôm ngươi về. 】Bích Linh nhìn xung quanh, quả nhiên vẫn là căn biệt thự lúc trước.Liên Vô Trần tên thiểu năng này! Sao lại tính chuẩn giờ quá vậy?Cô thật sự không muốn đi diễn nữa mà."Lương Chỉ !" Diệp Bối hét lớn.Bích Linh bất đặc dĩ bò dậy, hết cách nên chỉ đành dùng giọng nói điệu đà, ngọt ngào mà nịnh người."Tôi sai rồi, mấy hôm trước chịu chút đả kích, tâm trạng không tốt, hiện giờ thì không có vấn đề gì nữa rồi!"Diệp Bối liếc nhìn cô một chút rồi nói: "Biết vậy là tốt , chuẩn bị nhanh lên rồi lăn ra đây cho tôi, hôm nay chúng ta bận đến phát điên mất thôi!"Bích Linh cắn môi, lưu luyến không đành lòng mà rời xa chiếc giường của mình ...Cô chỉ muốn yên tĩnh ở đây mà làm sâu gạo thôi cũng không được sao?Liên Vô Trần, cầu xin hãy giam giữ tôi lại!Không có việc gì, đang yên đang lành thả cô ra làm gì, giờ hại cô thê thảm thế này ...Bích Linh được trang điểm ổn thỏa rồi bị nhét lên xe, giờ đây đang mặt mũi buồn khổ mà nhìn tập giấy trên tay.Gì mà người đại diện quảng cáo, thử vai diễn phim bộ, thử vai diễn phim điện ảnh... quá nhiều, thật phiền phức!Hay là cô thoát xác để bỏ chạy nhỉ? Diễn kịch thật sự rất phiền phức.【 Ký chủ chỉ vì không muốn làm việc mà cũng liều mạng quá rồi. 】***Bích Linh tất nhiên là không có kĩ năng diễn xuất nhưng nguyên chủ thì có!Bích Linh gắng gượng vận dụng phương pháp của nguyên chủ còn lưu giữ lại trong kí ức mà giành được vai trò người đại diện quảng cáo, vai diễn trong phim bộ và phim điện ảnh.Về đến nhà, Bích Linh chỉ thấy xương trên người giờ đây dường như chỉ cần đập một gậy là đủ tan tành.A... không muốn chơi nữa!Phải nhanh chóng giải quyết xong nam nữ chủ, rồi tình nguyện đi chết cho xong chuyện.【 Ký chủ cũng chỉ biết nói chơi vậy thôi, đã bao giờ làm nhanh đâu. 】 Những ngày qua cô không ăn thì ngủ, nhiều hơn chút thì chạy lịch trình, bận đến mức bây giờ còn chưa gặp mặt nam nữ chủ dù chỉ một lần...Không muốn nói chuyện nữa....Bích Linh mở máy tính, phát hiện giá cổ phiếu công ty của nam chủ đại nhân đang rớt giá rất nhanh, gần như là sắp sụp đổ.Vai ác Liên Vô Trần này cũng rất ra hồn mà, vừa ra tay đã làm đổ bàn.Con ngươi trong mắt Bích Linh chuyển động lên xuống, ngón tay khẽ chạm, sáng tạo đưa cho Lãnh Lăng Thiên thêm mấy cái phiền phức.A ha, quét vàng đánh đen, người người đều có trách nhiệm!Bích Linh bí mật bán tư liệu về thế lực ngầm của Lãnh Lăng Thiên cho tổ chức khác.Khi trước Lãnh Lăng Thiên làm việc luôn rất cay độc, sớm đã có cả đám người hận đến ngứa răng, giờ đây có được tập tư liệu này trong tay thì khác gì thêu hoa trên gấm, khiến người khác không thể nào không nghĩ đến việc làm vài động tác nhỏ để kiếm một chén canh?Ánh sáng nhảy nhót trong mắt Bích Linh, sáng tối bất định, phảng phất giống như đang lắng đọng lại. Chỉ có nụ cười tinh quái nơi khóe môi là tiết lộ ra tâm trạng thật của cô lúc này.Tinh toong ...Bích Linh rời mắt khỏi màn hình máy tính, nhìn sang phía điện thoại.【 Em yêu, ăn cơm chưa? 】Bích Linh nhếch miệng, giờ mới nhớ ra mình chưa ăn cơm.【 Chưa ăn. 】Cô là người thật thà, không thích nói dối!Hệ thống cười haha vào mặt Bích Linh, nói cho cùng thì ký chủ là người thế nào hệ thống biết rõ nhất.【 Tôi ở bên ngoài , mở cửa. 】Bích Linh: "...."Thật sự là quá đủ rồi!Vai ác không đi tìm nam chủ mà thương mà yêu, suốt ngày đến tìm cô làm cái gì chứ?Cô không muốn bị kẻ biến thái nhắm trúng đâu huhuhu...Bích Linh ngồi trên giường, cái mông làm như thế nào cũng không thể rời khỏi giường, đến tận khi có tiếng động ở cửa