Editor: Nguyên-PhươngBeta: Aki ReBích Linh đóng cửa lại, hơi thở dốc, trong lòng có sự hưng phấn khác thường trào ra, loại cảm giác gặp được đối thủ này, thực sự làm cho người ta vui sướng.Trải qua những ngày tháng cô độc nhàm chán, thực muốn có đối thủ.Phải nhanh chóng giết chết nam nữ chính, rồi sau đó đi giết vai ác.【 Ký chủ đang mộng tưởng hão huyền. 】Ta nói như vậy mà ngươi cũng tin, đúng là ngu ngốc.【 Bíp – Ký chủ ác ý chửi bới hệ thống, giá trị nhân phẩm -1. 】Ai u, vừa mới trừ điểm, lại trừ nữa, dù sao ta cũng không keo kiệt.【 Lần sau lại chửi bới hệ thống nữa sẽ trừ 1000 giá trị nhân phẩm. 】Không thú vị, một chút thú vị cũng không có, ngươi cứ trừ hết luôn cho xong.Ký chủ không sợ chút nào, nó thấy sợ hãi rồi.Bích Linh ẩn hệ thống, mở máy tính lên mân mê một hồi, sau đó cầm túi xách đi ra ngoài.Cô phải dời trận địa rồi.Sau đó, cùng Liên Vô Trần đoạt đầu người.Lại còn giữ được tiết tháo của mình.Cuối cùng, sống một cuộc sống hạnh phúc, sung sướng.A, cuộc sống này thật là tươi đẹp!***Diệp Bội gần đây thật phiền.Kỳ nghỉ bảy ngày còn chưa tới, nghệ sĩ nhà mình lại làm ra nhiều chuyện như vậy, đầu tiên là đầu tư, sau đó là rời khỏi tập đoàn giải trí Lãnh thị, còn thường xuyên không thấy bóng dáng, cũng may gần đây không có lịch trình gì đặc biệt quan trọng, bằng không cô sẽ tức chết mất."Ai...""Tinh ~"Vừa cất tiếng thở dài, di động liền vang lên.Diệp Bội lười nhác nhấc máy: "Alo~"Bên kia nói gì đó, Diệp Bội không thể tin nổi, hai mắt trừng lớn, tay cầm di động run run.Là công ty giải trí Thịnh Thế! Thịnh Thế lại muốn mời Lương Chỉ! Oa! Trúng lớn rồi!"Được, được, sao lại gấp như vậy? Vâng, bên phía Lương Chỉ tôi sẽ giải thích, làm phiền rồi." Oa! Thịnh Thế lại coi trọng nghệ sĩ nhà cô như vậy, hợp đồng đều đã chuẩn bị xong cả rồi, hơn nữa còn ra giá gấp mười lần... Quả quyết ký tên thôi!Vừa mới cúp điện thoại, giây tiếp theo liền có người gọi tới."Lương Chỉ, cô chết ở nơi nào vậy?" Diệp Bội vừa nhìn thấy tên trên màn hình liền nổi giận, bèn rống giận với người ở đầu bên kia điện thoại.Âm thanh mềm mại, bình tĩnh trước sau như một, chỉ là lần này hỗn loạn một ít tạp âm khác."Diệp Bôi, đừng tiếp điện thoại của Thịnh Thế, đừng đáp ứng bất cứ yêu cầu nào của bọn họ, hiểu không?"Diệp Bội trợn tròn mắt: "Bọn họ vừa mới gọi tới nói muốn ký hợp đồng."Bên kia trầm mặc một hồi."Cô đồng ý rồi?" Ngữ điệu bình tĩnh, có chút lạnh lẽo."Đương nhiên. Người ta ra giá gấp mười lần liền.""Ừm, tôi biết rồi."Điện thoại bị cắt, Diệp Bội ngây ngốc đứng đó, nghệ sĩ nhà cô đây là có ý gì?Bên kia, Bích Linh bình tĩnh cắt đứt điện thoại, trầm mặc không lên tiếng, mở máy tính lên.Cô chỉ chậm một bước, không thể nói chỉ số thông minh của cô thấp hơn người ta được, không được tức giận.【 Ký chủ, ngươi đừng tự lừa mình dối người nữa. 】Cô tìm được một dãy số điện thoại, mí mắt không nháy liền ấn gọi."Em yêu." Thanh âm ưu nhã từ bên kia truyền đến."Bảo bối, anh muốn chết sao?" Bích Linh híp mắt nhìn hai điểm đỏ trên màn hình, khí ngữ lãnh đạm."Không cần tuyệt tình như vậy, chúng ta còn đang hợp tác mà!" Nam nhân cười nhẹ."Hừ!" Bích Linh cắt đứt điện thoại, nhìn một cái điểm đỏ đang tới gần một điểm đỏ khác, mắng một câu: "Mẹ kiếp."Liên Vô Trần còn muốn bắt cô.Không được, có chết cũng không thể để hắn tìm được.Vì thế, lúc Liên Vô Trần đuổi tới, Bích Linh lại chạy.Liên Vô Trần chống cửa cười nhẹ, hắc, tiểu nha đầu này.Một tin nhắn gửi đến, Liên Vô Trần click vào mở ra."Đóa hoa nở trên đỉnh băng tuyết, mọi người chỉ thấy vẻ mỹ lệ bề ngoài của nó, mà lại không phát hiện bụi gai hắc ám trải rộng dưới chân nó."Liên Vô Trần đọc lên từng câu từng chữ, nơi khóe miệng hơi hiện lên ý cười nguy hiểm, lập tức, tà khí tỏa ra tứ phía.Hắn kéo cà vạt một chút, xoay người rời đi.A, tạm thời cùng cô chơi trò mèo vờn chuột một chút.***Bích Linh lúc này đang hoàn thành nhiệm vụ trợ giúp vai ác tập kích lần thứ hai.Tuy rằng chỉ có một mình cô chém giết.Lần này, Bích Linh không lấy tiêu ra mà trực tiếp xách lên chém.Xong việc, Bích Linh lắc lắc thanh huyết kiếm trên tay, đạp lên một đống thi thể, chậm rãi rời đi.Hảo hán giết người không lưu tên chính là ta!【 Không hiểu ngươi giết người thì có gì đáng để kiêu ngạo. 】Ngươi không hiểu ta.【 Đồ biến thái cuồng giết người. 】Ngươi không hiểu.Bích Linh trở lại xe, màn hình di động vừa lúc tối đi.Cô bĩu môi, cầm lên nhìn qua.Em yêu, chỉ cần có thể chạm đến em, đóa hoa cao lãnh này, bị kéo vào địa ngục thì đã sao, cùng lắm là kéo em cùng vào.Bích Linh ghê tởm ném điện thoại sang một bên, giẫm chân ga, xe lập tức chạy vọt đi.Cô sợ quá ha!Sau khi phá hủy một cứ điểm của nam chính, Bích Linh rẽ trái đến tám lần, trở lại "Trận địa mới" của mình.Sau đó nằm lên giường ngủ.Mặc kệ bị Liên Vô Trần tìm được, thì đó là do nàng xui xẻo, ngủ là quan trọng nhất.【 Ký chủ, ta thích thái độ tiêu cực của