Góc khuất này rất chật, cơ thể hai người dính sát vào nhau.
Trên người anh truyền đến mùi hương Dior Fahrenheit, cô thích nhất là mùi hương này, hơi thở của anh vây quanh cô.
Cô bị nhốt trong lồng ngực anh, có thể nghe thấy được nhịp tim đang đập mạnh mẽ của mình.
Cô có thể cảm nhận được cơ bắp anh.
Tràn ngập mạnh mẽ.
Hạ Thần Hi chợt đỏ mặt.
Trong trí nhớ cô, đây là lần đầu tiên cô cùng một người đàn ông thân thiết như vậy.
"Buông tôi ra." Hạ Thần Hi ảo não nói.
Đường Bạch Dạ mím môi, trong bóng tối, anh cũng có thể cảm giác được tiếng tim đập nhanh của cô, trên người cô tỏa ra mùi hương tự nhiên nhàn nhạt.
Hai mùi hương hòa quyện vào nhau làm cho không khí chung quanh vô cùng ái muội.
Đường Bạch Dạ đột nhiên có một loại xúc động muốn hôn cô.
Nhiều năm như vậy, anh không có hôn người phụ nữ nào, trừ đêm năm đó với An Kỳ Nhi.
Đây là lần thứ hai anh khát vọng một người phụ nữ như vậy, muốn hôn môi của cô.
Vì sao tâm lại đặt trên người cô.
Đột nhiên, một trận vui đùa ầm ĩ truyền đến, là tiếng hôn môi vô cùng ái mụi.
Hai người kia hôn triền miên từ ngoài hành lang vào trong góc khuất này.
Hạ Thần Hi trợn tròn mắt.
Đường Bạch Dạ phản ứng rất nhanh, kéo cô trốn vào thật sâu trong góc, nơi này có một chậu cây có thể để bọn họ ẩn nấp, đi qua là một cánh cửa, sau cánh cửa là phòng chứa đồ, lúc này đang đóng chặt .
"Không được, nơi này sẽ có người đến..."
"Không có việc gì, sẽ không có ai đến, bọn họ đều bận rộn ở phía trước."
...
Người đàn ông vội vàng, Hạ Thần Hi nghe thấy tiếng kéo khóa, tiếp theo là tiếng rên rỉ hai người kia phát ra.
Cô khẩn trương nắm lấy áo sơ mi của Đường Bạch Dạ.
Cô nghe ra được, họ là đồng nghiệp cùng phòng thiết kế với cô, và người phụ nữ này đã lập gia đình.
Ngoại tình sao?
Em gái ngươi, thiên sát , thật không biết kiềm chế.
Tại sao lại muốn đến nơi này a a a a...
Thực sự là làm bậy a.
Hạ tiểu thư chưa bao giờ nghĩ tới, cô lại được
chứng kiến một màn như vậy.
Hơi thở mập mờ của hai người kia không không ngừng truyền đến, Hạ Thần Hi cảm thấy miệng khô lưỡi khô.
Đột nhiên, thân thể của cô bị Đường Bạch Dạ kéo chặt vào ngực, cô có thể cảm nhận được tiếng hô hấp kiềm chế Đường Bạch Dạ.
Tiểu đệ đệ của anh cao hứng bừng bừng kính chào theo nghi thức quân đội.
Đụng vào bụng dưới của cô.
Trời ạ...
Cô muốn điên rồi.
Thế giới này thế nào đều là động vật động dục a a a a.
Đường Bạch Dạ tay bắt đầu không an phận, ở trên người cô xoa nắn, Hạ Thần Hi không dám phát ra tiếng.
Đường Bạch Dạ đem cô ép sát vào tường, cúi đầu nhìn vào mắt cô.
Trong bóng tối, hai đôi mắt không chút che giấu nhìn nhau.
Đen kịt , tràn ngập tình - dục .
Hạ Thần Hi đột nhiên có chút sợ hãi.
Đường Bạch Dạ không làm thì thôi, đã làm thì làm đến cùng, cúi đầu, hôn xuống môi cô.
Hạ Thần Hi hoảng sợ, Đường Bạch Dạ, anh điên rồi?
Cô muốn đánh anh, Đường Bạch Dạ lại ngăn chặn tay cô, nhân cơ hội đẩy răng cô ra, công thành chiếm đất.
Nụ hôn của anh, mang theo cường thế cướp đoạt.
Mút lấy mật ngọt của cô, như ăn điểm tâm ngọt, không chịu buông ra.
Tim Hạ Thần Hi đập như sấm.
Thật ngọt.
So với trong tưởng tượng của anh càng muốn ngọt hơn.
Anh hôn đến nghiện, cũng biết Hạ Thần Hi sẽ không phát ra âm thanh, anh ôm Hạ Thần Hi, nâng cao thân thể của cô, càng áp sát vào cơ thể anh.
Ma sát, nổi lửa.