"Vậy chính cô ấy học
làm cơm, chẳng lẽ cháu muốn làm cơm cho bọn họ một đời sao?" Đường lão
lạnh lùng nói, "Chính là cháu đem bọn họ chiều hư ."
Hạ Thần Hi, "..."
Hạ bảo bối cười, "Mammy, vậy con đi nhà cũ ở, mammy cùng daddy bồi dưỡng
cảm tình? Daddy vẫn cảm thấy con là bóng đèn sáng chói."
Hạ Thần Hi, "..."
Cô có thể có ý kiến gì không?
Đường lão nói, "Cứ như vậy định rồi, tiệc rượu ngày đó, tôi sẽ dẫn bé cùng
đi, cô cũng không cần quan tâm, chính cô nói một tiếng với Đường Bạch
Dạ, nói cậu ta dẫn cô đi tiệc rượu."
"Biết."
Hạ Thần Hi rất bất đắc dĩ, một trận trà chiều, cô liền đem mình bán đi.
Quên đi, dù sao cô cũng hạ quyết tâm, Đường Bạch Dạ lại một lần cầu hôn, cô
đáp ứng, đã như vậy, quên đi, chịu thiệt một chút cũng không sao.
Đường lão thực sự là bạo quân.
... ........
Lâm Lâm hôm nay hẹn bằng hữu ở Shangri-La uống trà trưa, tới bên ngoài
khách sạn liền nhìn thấy xe Đường Bạch Dạ, Lâm Lâm vui sướng trong lòng, chẳng lẽ Đường ca ca cũng tới nơi này uống trà trưa, anh ấy trước đây
thường tới nơi này uống trà trưa.
Cô tâm tình vui mừng đến lầu hai, không ngờ nhìn thấy Đường lão cùng Hạ Thần Hi, Hạ bảo bối, đang ở trong vừa uống trà.
Đường lão gương mặt, Hạ Thần Hi tức khắc bất đắc dĩ, Hạ bảo bối lại ở một bên uống trà, cười híp mắt , không biết đang nói cái gì, sắc mặt Lâm Lâm
lập tức trầm , Đường lão thế nào cùng bọn họ cùng uống trà ?
Bọn họ nói cái gì?
Chẳng lẽ Đường lão tiếp thu bọn họ?
Không có khả năng!
Ông ấy sao có thể tiếp thu bọn họ.
Đường lão nghiêng đầu, vừa lúc nhìn thấy Lâm Lâm, ánh mắt nheo lại, Lâm Lâm
qua chào hỏi, Hạ Thần Hi cũng cùng Lâm Lâm chào hỏi, Hạ bảo bối đối với
Lâm Lâm không có thiện cảm, xem như không quen ở một bên uống trà.
Đường lão lạnh giọng nói, "Các người cút đi."
Hạ Thần Hi cười, nhìn ra được, Lâm Lâm có lời cùng Đường lão nói, cô mang
theo Hạ bảo bối xuống lầu, đến dưới lầu phòng khách đợi Đường lão.
"Đường bá bá, bác sao có thể gặp bọn họ?"
"Mắc mớ gì tới cô?" Đường lão cười lạnh nhìn Lâm Lâm, "Chẳng lẽ tôi cùng ai gặp mặt, muốn thu được sự phê chuẩn của cô?"
Sắc mặt Lâm Lâm trắng nhợt, "Bác không phải là
muốn tiếp nhận bọn họ chứ?"
"Đây là chuyện của nhà tôi, cô không có quyền hỏi đến."
"Tỷ tỷ của cháu mới là thê tử Đường ca ca, bác..."
"Cô câm miệng đi." Đường lão lạnh lùng cắt ngang lời của cô, "Đường Bạch Dạ nhìn Lâm Tình đích tình phân, ta cũng không nhìn, mở miệng ngậm miệng
nói Lâm Tình, cô ta đã chết tám năm, cô liền tích đức, đừng nghĩ mang
chị cô đến đồng tình, khó coi chết đi được."
Sắc mặt Lâm Lâm trắng nhợt, hơi cắn răng nhìn Đường lão, "Cháu không có lấy tỷ tỷ đến bác đồng tình."
"Được. Cô nghĩ rằng tôi không biết cô có tâm tư gì đối Đường Bạch Dạ sao? Giấu đều giấu không được, cô quá non , Lâm Tình nếu như sống, dự đoán cô vì
Đường Bạch Dạ, đến chị cô cũng không quản."
Lâm Lâm vô cùng gian
nan, "Đường bá bá, cháu biết bác không thích cháu, nhưng cháu có nhược
điểm của bác, bằng không bác cũng sẽ không đi nộp tiền bảo lãnh Đường ca ca, cháu không cho phép bác tiếp nhận đứa bé kia, nếu không cháu liền
nói cho Đường ca ca chuyện năm đó, là bác phái người giết tỷ của cháu."
Ánh mắt Đường lão nặng nề nhìn Lâm Lâm, ngược lại cười lạnh một tiếng, "Lâm Lâm, cô bạc tình lạnh lùng như thế, tâm như rắn rết, trái lại rất đơn
thuần , tôi liền ưa phụ nữ đơn thuần, cô cảm thấy, tôi đi nộp tiền bảo
lãnh Đường Bạch Dạ, thật là bởi vì cô uy hiếp?"
Sắc mặt Lâm Lâm
hơi đổi, ngược lại ổn định tư thế thảnh thơi, nếu không phải là bởi vì
cô muốn, ông ta tại sao muốn đi cứu Đường Bạch Dạ? Ông ta xưa nay căm
hận Đường Bạch Dạ, sao có thể sẽ làm Đường Bạch Dạ sống.