Mỗi nữ hài tử đều là một quyển sách, đều đa dạng , có thể đào móc hay không, nhìn bản lĩnh nam nhân.
Khóe môi Đường Bạch Dạ xẹt qua ý cười mềm mại, Hạ Thần Hi không để ý, cúi
đầu nhặt vỏ sò, không tính toán để ý tới Đường Bạch Dạ, kỳ thực, Đường
Bạch Dạ ôn nhu, cô cũng ăn không tiêu.
Hạ Thần Hi lượm không ít
đẹp vỏ sò, chính mình cầm không được, để Đường Bạch Dạ đi lấy một cái
túi nhỏ đến để vỏ sò, Đường Bạch Dạ quyết đoán trở lại địa phương, lấy
tới một túi nilon.
Hạ Thần Hi đem vỏ sò nhặt được bỏ vào.
"Em làm chuông gió, để ở nhà người, còn là nhà anh?" Đường Bạch Dạ một tay ôm hông của cô cười hỏi.
"Đương nhiên là nhà em." Hạ Thần Hi nói.
"Hạ tiểu thư, lại nói tiếp chúng ta sẽ đính hôn, em còn có chưa qua nhà
anh, làm chuông gió, liền treo ở nhà anh đi, ban công nhà anh, tùy em
phát huy, sau kết hôn, em chuyển qua đấy ở.” Đường Bạch Dạ nói.
Hạ Thần Hi cúi đầu, trên mặt hơi nóng lên, Đường Bạch Dạ nghĩ nghĩ, lại
cảm thấy không ổn, lại thêm một câu, "Nếu em không thích phòng hiện tại, chúng ta chuyển, lưng chừng núi còn có một biệt thự kiểu Châu Âu.”
"Đâu có chuyện gì liên quan tới em." Hạ Thần Hi giãy anh, cúi người xuống nhặt vỏ sò, khóe môi lại có một chút ý cười.
Từ lúc thấy ảnh chụp trong cặp da của anh, tâm tình cô vẫn rất tốt.
Mấy ngày nay khúc mắc, cũng hơi tản.
Buồn lo vô cớ, lo sợ không đâu.
Cô chỉ cần buông tâm tình ra, hưởng thụ lập tức là được.
Đường Bạch Dạ cũng không truy vấn, vấn đề này chỉ cần anh và Hạ bảo bối nói
hảo là được, kết hôn, đương nhiên không thể ở phòng cô hiện tại, kia dù
sao cũng là thuê, cô nếu không thích phòng ở hiện tại, có thể lại
chuyển.
"Em lượm không ít, đủ làm chuông gió ."
"Nhặt nhiều một ít, rồi chậm rãi chọn.”Hạ Thần Hi nói.
Đường Bạch Dạ bật cười, theo cô cùng nhau nhặt vỏ sò, đột nhiên cảm khái một
câu, "Anh đến bờ biển, lần đầu tiên bồi nữ hài làm loại chuyện này này."
"Loại chuyện này làm sao vậy?"
Hạ Thần Hi hỏi lại.
"Không có gì, anh không nói gì." Đường Bạch Dạ nói.
Hạ Thần Hi nói, "Anh trước đây chắc đến bờ biển chỉ để ngắm bikini khêu gợi đi.”
"Oan uổng a." Đường Bạch Dạ cấp tốc cho thấy thật tình, "Anh quyết định, sau này đến bờ biển nhất định sẽ cùng em nhặt vỏ sò."
Anh nói xong, ở bên má cô hôn hai cái.
Hạ Thần Hi một phen đẩy anh ra, cười nói, "Đừng đựng vào em.”
Đường Bạch Dạ cười to, lại bồi cô cùng nhau nhặt, thuận tiện cô đem nhặt vỏ tốt, không coi được thì bỏ qua.
Nếu là trước đây, có người nói với anh, có một ngày anh đến bờ biển nghỉ
phép sẽ bồi một nữ nhân buồn chán nhặt vỏ sò, anh nhất định cười nhạo,
sao có thể, đầu óc phá hủy đi.
Bây giờ, anh lại cảm thấy, nhặt vỏ sò cũng là một chuyện rất lãng mạn.
Thuộc về Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi lãng mạn.
Có một câu ca nói như thế nào tới, đây là người ta làm chuyện lãng mạn.
Nói xong một chút cũng không tệ.
"Đường Bạch Dạ, có vỏ sò màu đỏ." Hạ Thần Hi nhặt lên một cái vỏ sò, đột nhiên giơ cao, không thể tin tưởng nhìn, ánh sáng xán lạn, chiếu vào màu sắc
tươi đẹp, càng lộ màu sắc sặc sỡ.
Đường Bạch Dạ cũng cảm thấy ngoài ý muốn, "Thật có tử bối a."
"Cái gì thực sự, vốn thì có a." Hạ Thần Hi nói, yêu thích không buông tay,
trên mặt tất cả đều là hưng phấn, giống như một tiểu tử nghèo, trúng
thưởng năm trăm vạn.
Cô lật tới lật lui kiểm tra, phát hiện không phải thuốc màu đồ , là vỏ sò thiên nhiên, trong lòng đừng nhắc tới rất cao hứng .