Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Mặt Trời Lặn Giống Như Trứng Chần Nước Sôi 2


trước sau

Hạ Thần Hi nắm chặt tay anh, Đường tổng ưu thương, luôn luôn rất bi thương.

Ngữ khí nhẹ nhàng, lại cất giấu một cỗ u buồn cùng hoài niệm.

"Mẹ anh rất đau lòng.”

"Đúng vậy." Đường Bạch Dạ nói, "Làm mẹ nào có không đau đứa nhỏ chính mình ."

Cho nên, anh mới có thể ghét cay ghét đắng Đường lão như thế.

Nhưng đồng thời, lại dự đoán được anh nhận cùng, chỉ có đạt được anh nhận cùng, mẹ anh mới sẽ nhắm mắt, mới có thể hài lòng.(ý chỉ anh nhận cha)

Lại một vòng nước biển ra đi, Hạ Thần Hi phát hiện một khối bị xông lên, vỏ sò đẹp cực kì, cuống quít chạy tới nhặt lên, Đường Bạch Dạ cũng theo cùng nhau qua đây, đó là một vỏ sò nho lá biên, rất ít thấy.

Rất đẹp.

Như màu sắc cốt sứ.

"Loại vỏ sò này rất ít thấy."

"Đúng vậy, lại kiếm được." Hạ Thần Hi hài lòng nói, đột nhiên một sóng to xông lại, hai người muốn đi không còn kịp rồi, làn váy Hạ Thần Hi lại rộng, cô đột nhiên kéo làn váy chính mình, ôm cổ Đường Bạch Dạ, nhảy lên người Đường Bạch Dạ, Đường Bạch Dạ vô ý thức đưa tay đón cô.

Ôm chân của cô tách ra ở eo.

Đường Bạch Dạ thiếu chút nữa ngã sấp xuống, nước biển nhào tới, đem toàn bộ ống quần Đường Bạch Dạ làm ướt, Hạ Thần Hi cười ha ha, vỗ bờ vai của anh, vui sướng khi người gặp họa, may mắn cô cơ linh a, bắt mắt a.

"Hạ Thần Hi..." Đường Bạch Dạ giận, lão tử phế đi người. Hạ Thần Hi tới lui hai cái đùi, cười đắc ý lại hài lòng, nước biển lại ra đi, Hạ Thần Hi vỗ bờ vai của anh, "Mau đi lên, một hồi lại phác người một thân."

"Lại nhào tới, anh sẽ đánh em.” Đường Bạch Dạ nói, hung thần ác sát uy hiếp.

Hạ Thần Hi ôm chặt cổ của anh, lặc cổ của anh, "Anh dám?"

"Em muốn bóp chết anh?”

Hạ Thần Hi buông lỏng một chút, đang muốn nhảy xuống, Đường Bạch Dạ ôm hai chân của cô, tay ở chân cô vỗ, "An phận điểm, anh cõng em đi.”

"Tốt như vậy?" Hạ Thần Hi cười, cũng không khách khí, nằm bò ở trên lưng anh bất động, Hạ Thần Hi cúi đầu nhìn ống quần anh, dự đoán đi đến chỗ ô bọn họ vừa
che nắng, ống quần anh cũng khô.

"Em bây giờ mới biết anh tốt?” Đường Bạch Dạ hừ lạnh, cõng cô, cầm theo túi vỏ sò, Hạ Thần Hi tán thưởng một tiếng, "Đường tổng, động tác độ khó cao, sẽ không làm em ngã.”

"Độ khó cao đi, cho nên em buổi tối cũng phối hợp động tác khó cao như thế.” Đường Bạch Dạ rất bình tĩnh nói.

Hạ Thần Hi quyết đoán ở trên bả vai anh cấp một quyền.

"Không đàng hoàng anh sẽ chết?”

"Khác người." Đường tổng lại mắng một tiếng, thật sâu cảm thấy, một chuyến này thành phố B tới quá đáng giá, Hạ Thần Hi hôm qua còn là rầu rĩ không vui, làm cái gì cũng không phối hợp, hôm nay hoàn toàn có tinh thần.

Rốt cuộc là vì đâu?

Đường Bạch Dạ một bên cõn Hạ Thần Hi, một bên suy nghĩ, chẳng lẽ là tối hôm qua anh biểu hiện quá vẹn toàn, quá làm cho Hạ tiểu thư hài lòng, cô phượng tâm đại duyệt, miễn cái chết của anh, cuối cùng cũng cho anh sắc mặt tốt ?

Còn là nói, hôm nay có Trương xinh đẹp cùng Trần Liên kích thích cô như thế, Hạ tiểu thư đột nhiên ý thức được, giá trị thị trường của anh, là một hàng hóa đứng đầu, Hạ tiểu thư cuối cùng cũng cảm thấy phát giận, làm chiến tranh lạnh gì gì đó thật không có phong độ, quá có cảm giác nguy cơ.

Cho nên cho anh sắc mặt tốt .

Lần này buổi trưa, chơi nhiều lắm hài lòng a.

Đường Bạch Dạ thầm nghĩ, một lý do quá gượng ép , Hạ Thần Hi không phải loại người này, chẳng lẽ là tiền một loại? Đường tổng lập tức tinh thần tỉnh táo, âm thầm quyết định, sau này ở...(mọi người tự hiểu đi nha..hi..hí), nhất định phải tăng mạnh biểu hiện, kim thương không ngã.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện