Hạ Thần Hi cười lạnh, có những sai lầm một đời cũng không thể phạm, một khi phạm vào chính là tội chết, không có cơ hội để trì hoãn thi hành trừng phạt, Tiêu Tề
chính là phạm vào tội chết có lẽ hắn không cho là hắn sai.
Chỉ là, làm thương tổn người nhà của cô thì sao cô lại coi như không có việc gì ở cùng một chỗ với hắn.
Nếu hắn thực sự yêu cô, lại sao lại thương tổn người nhà của cô.
Cũng khó trách, Hạ Thanh trở thành người của tổ chức chống khủng bố , chuyên đối nghịch cùng hắc đạo .
Vốn chính là một đóa hoa lạ của hắc đạo , kết quả thành hóa thân của chính nghĩa .
Hạ Thanh nói đến Tiêu Tề mang theo một cỗ hận ý, loại hận ý này là khắc
cốt ghi xương chỉ có cô hồ đồ , hoàn toàn không biết gì.
"Thần
Hi, tôi không biết bây giờ cô tin hay không tin Tiêu Tề, thế nhưng,
chuyện này tôi tuyệt đối không có nói láo. Nếu không, năm đó cô yêu hắn
như vậy vì sao lại rời khỏi hắn, chuyện này đã làm tổn thương đến cô.Hơn nữa, về sau trong nội bộ có người vu hãm cô, Tiêu Tề đã nổ súng bắn
chết côđã làm cô hoàn toàn chết tâm
." Phương Đông nói, "Hắn bắt đầu
chỉ là một nhân tố, thật ra nguyên nhân chủ yếu nhất cô rời khỏi anh ta
là anh ta dùng liên hoàn kế muốn đuổi tận giết tuyệt anh chị em của cô."
"Anh tôi đã chết thật rồi sao?"
"Đúng !" Phương Đông trầm giọng nói, hơi thùy mí mắt.
Hạ Thần Hi trong lòng đau đớn , "Chị tôi đâu?"
"Tôi nghĩ, chuyện này, cô tuyệt đối không muốn biết." Phương Đông ngẩng
đầu, nhìn Hạ Thần Hi, "Thần Hi, chuyện này, tôi cảm thấy dừng ở đây,
nhưng sự việc khác cô không cần nghe."
Phương Đông càng nói như vậy, Hạ Thần Hi trong lòng càng nghi hoặc.
"Anh đã nói phân nửa, bây giờ lại giấu phân nửa , đã vậy ngay từ đầu
không cần phải nói thì hơn , chị của tôi đã chết như thế nào?"
Trong ký ức ngắn ngủi của cô Hạ Thần Hi biết, cô cùng Hạ Thần Tuyết tình cảm rất tốt, rất tốt giống như một người.
Phương Đông do dự một chút, trầm giọng nói, "Cô đã khăng khăng muốn biết,
tôi cũng không gạt cô , Tuyết nhi cũng không chết trong lần truy sát đó , Tuyết nhi là một nhà sinh vật học , lại là
một sinh viên trường y, cô ấy bị phái đi sở nghiên cứu Bắc Âu, nghiên cứu vũ khí vi sinh vật."
"Tuyết nhi không thích phân tranh, tính cách ôn hòa. Tiêu Tề cũng không muốn
làm tổn thương cô ấy, Tiêu Tề cũng nhìnvào mặt mũi của tôi. Năm
đó, nhóm vũ khí vi sinh vật đầu tiên này nguyên bản chúng tôi là muốn
bán giá cao cho Trung Đông, ai ngờ Đường môn cùng FBI đạt thành hiệp
nghị, giúp đỡ FBI phá hủy vũ khí vi sinh vật trừ họa cho dân."
"Đường Bạch Dạ tự mình dẫn người vây quét căn cứ, Tuyết nhi hộ tống vũ khí vi
sinh vật rời đi trên đường gặp Đường Bạch Dạ, bất hạnh bỏ mạng bởi vũ
khí vi sinh vật mình nghiên cứu chế tạo , chết không toàn thây thi thể
bị phân hủy chỉ còn lại chiếc nhẫn tôi tặng cho cô ấy."
Phương
Đông nhắc tới chuyện này, khẩu khí rất bình thản dường như anh ta đang
kể chuyện của một người khác, Hạ Thần Hi nghe thấy trong khẩu khí phong khinh vân đạm của anh ta cũng biết được năm đó anh ta thương tâm muốn
chết, bi phẫn tiếc nuối...
Mà cô, lúc này lại chấn động, hận chính mình không bị điếc để không nghe thấy chuyện này.
Đường môn tung hoành Bắc Mỹ, Anh ta và chính phủ Bắc Mỹ có quan hệ rất mật
thiết, thường xuyên tương hỗ hợp tác, có chính phủ Bắc Mỹ hộ tống, Đường môn mới có thể nhanh chóng thu thập tàn cục, cho nên Đường Bạch Dạ
giúp đỡ Bắc Mỹ phá hủy vũ khí vi sinh vật cũng không có cái gì không
đúng .
Chỉ là, bởi vì anh ta mà chị của cô phải chết .
Đường Bạch Dạ cùng Tiêu Tề đều có thù không đội trời chung với cô.
Hạ Thần Hi đau đầu như muốn nứt ra, cơ hồ muốn điên rồi. Vì sao? Vì sao?
Vì sao lại có chuyện cũ phức tạp không chịu nổi như thế, vì sao tất cả
ký ức mở ra đều khiến máu chảy đầm đìa như vậy...