Gia gia rất thương yêu bé.
Daddy đi rồi, mammy cũng đi rồi, bé cũng đi rồi, lão nhân gia dù thân thể
cường tráng, cũng là một lão nhân gia, ai không thích con cháu cả sảnh
đường, hầu hạ dưới gối ông, ai thích người đầu bạc tiễn người đầu xanh.
Hạ bảo bối xót xa trong lòng ôm tay Đường lão, đem má dán trên mu bàn tay Đường.
"Gia gia, bảo bối sẽ trở lại, mặc kệ bảo bối bận nhiều ra sao, mỗi ngày cũng sẽ gọi điện cho ông, nhắc nhở ông ăn cơm, đi ngủ, nói với ông chúc ngủ
ngon, bảo bối sẽ không rời xa ông lâu." Hạ bảo bối nói.
Sau này, khi daddy, mammy trở lại, lại sinh một đệ đệ muội muội, gia gia cũng sẽ không tịch mịch như vậy.
Kỳ thực, cũng khó trách Đường lão lo lắng Hạ bảo bối một đi không trở về,
bé căn bản sẽ theo sống cùng mammy, không làm người Đường gia, cuộc sống mẹ con bọn họ cũng rất khá, bây giờ Đường Bạch Dạ không còn, quan hệ
giữa bọn họ cùng Đường gia dĩ nhiên là lui một tầng, Đường lão đương
nhiên lo lắng Hạ Thần Hi đi rồi, Hạ bảo bối cũng đi rồi, không bao giờ
trở về nữa.
Ông thích vị trưởng tôn này như thế, đương nhiên hy vọng có thể mỗi ngày đều nhìn thấy bé.
"Thực sự?"
"Con bảo đảm." Hạ bảo bối cuối cùng cũng không phải là rất tàn nhẫn, bé nói, "Gia gia, daddy chưa chết, chúng con sẽ trở lại."
Đường lão hô hấp trầm xuống, mắt mở to, vừa nghe được tin tức rất kinh hỉ,
khẩn trương cầm lấy tay Hạ bảo bối, "Ngươi nói cái gì?"
"Daddy
chưa chết, cha rất tốt, người yên tâm, chúng con một nhà sẽ trở lại, lúc đó, chúng con còn muốn cùng gia gia qua đại thọ 70,80, gia gia còn có
thể chờ ôm đệ đệ, chờ tằng tôn." Hạ bảo bối mỉm cười, an ủi tâm lão nhân đang sợ hãi.
Người già, thường sẽ lo lắng nhiều việc, người thường lo lắng, Đường lão cũng lo lắng.
Nghe thấy Đường Bạch Dạ vẫn sống như cũ, Đường lão thoáng cái có tinh thần
hơn, người cũng trở nên rộng rãi hơn, nhịn không được mắng to, "Tên tiểu tử hỗn đản này, đã chưa chết, thế nào cũng không biết cho ta một cú
điện thoại?"
"Cha là lo lắng quá nhiều chuyện, chống khủng bố
phái người tới giết cha, daddy cũng
chỉ là che giấu tai mắt, lừa dối
người, nếu là sớm một chút nói cho ông biết, gia gia sao có thể phối hợp được." Hạ bảo bối cười, bộ dáng rất ôn nhu.
Tâm Đường lão thoáng cái yên ổn .
Đứa cháu trưởng tôn này của ông thực sự rất ôn nhu, đối lão nhân cũng đặc
biệt có kiên trì, khôi hài đáng yêu, ông một đời ghét Đường Bạch Dạ,
không ngờ Đường Bạch Dạ cho ông đứa cháu đích tôn đáng yêu như thế, đứa
cháu này còn rất thân với ông.
"Con cùng daddy cùng đi sao?"
"Còn chưa có tính toán tốt." Hạ bảo bối nói, "Con không biết daddy có thể
cùng đi với con tìm mammy hay không, khả năng cha có chuyện trọng yếu
hơn, trở về con sẽ thương lượng với cha, daddy bây giờ bị trọng thương,
còn chưa khỏi hẳn, sợ rằng không thể trở về một chuyến, ông biết cha
bình an vô sự là được, con sẽ mỗi ngày sẽ gọi điện thoại cho ông, sẽ
không quên."
Đường lão bây giờ mới hoàn toàn an tâm, Hạ bảo bối
vuốt đầu tiểu bảo cùng tiểu bối, "Tiểu bảo, tiểu bối, các ngươi theo gia gia cho tốt, chờ ta sớm trở về, sẽ không lâu, ta bảo đảm."
Trong nhà xảy ra chuyện lớn như vậy, tiểu bảo cùng tiểu bối hình như cũng có
cảm giác, đặc biệt khôn ngoan, bọn chúng ngoắt ngoắt cái đuôi, đặc biệt
làm ra bộ dáng không vui, luyến tiếc tiểu chủ nhân của bọn chúng.
Hạ bảo bối bi ai hôn hôn bọn chúng, đem bọn chúng giao cho Đường lão.
"Con phải nhanh một chút đem hai kẻ không còn dùng được kia mang về, gia gia cũng nên triệt để về hưu ."
Hạ bảo bối bật cười, nhà bọn họ hai kẻ nào không còn dùng được? Tâm tình
bé đang xấu cũng khá hơn một chút, quả nhiên là gia gia đáng yêu nhất .