"Nhan tiểu thư", Thấu thiếu gia rút tay về nhìn chằm chằm cô, bình tĩnh tự nhiên hỏi, "Cô muốn tôi làm cái gì?"Câu nói ấy ý vị sâu xa hơn nữa hỏi trước mặt nhiều người như vậy.
Đồng chí Nhan vô ý thức cao giọng, "Làmmột người lương thiện, làm người ngay thẳng, không thẹn với Đảng không thẹn với nhân dân ô ô! "Miệng Tiểu Ngư bị Giang Phàm che lại cười nói đoi câu loii cô vào phòng.
Đồng chí Tiểu ngư phẫn uất, ""Thủ Lĩnh sao anh lại ngắt lời khi em đang khắc sâu tư tưởng giáo dục cho người khác! ""Tiểu Ngư, Ông già nhà anh làm ở Cục chiêu thương nhiều năm như vậy lần đầu tiên lôi kéo được hạng mục lớn, vị vừa rồi là nam Cung thiếu gia, là khách quý, hôm nay em thu liễm một chút đi mà, nha!" Giang Phàm trấn an.
Tiểu Ngư oán giận, nha nha, tại sao lại thành là cô thu hiểm, thân phận sau lưng của người nọ rõ ràng là hắc đạo, vừa rồi còn lén phi lễ tay cô.
Giang Phàm thấy Tiểu Ngư không nói lời nào, liền đi ra ngoài.
Nhan Duy An cùng tới đây ngồi đốii diện Tiểu Ngư, nghiêm mặt nói, "Chị, em hỏi chị một vấn đề, chị thành thật trả lời em!""EM nói đi! " Tiểu Ngư đáng thương, sợ lại