"Thật xin lỗi đội trưởng, điện thoại của em bị hỏng.
" Không nhớ bất cứ số điện thoại của người nào trong đội, Nhan Tiểu Ngư bày tỏ áy náy, cúi người xin lỗi Giang Phàm 180 odoj, "Lần sau chú ý! Nhất định chú ý!!""Điện thoại di động bị hỏng?" Sắc măt Giang Phàm liền thay đổi, "tại sao lại hỏng, có phải xảy ra chuyện gì hay không?""Không có gì, chỉ chuyện vặt, không liên quan đến án hình sự.
"Giang Phàm thở phào,nói xin lỗi, "Ngày hôm qua rất xin lỗi, để em và Duy An tự đi về! ""Không sao đâu đội trưởng, tay nghề của bác gái quá ngon, em còn muốn còn ơn anh đã mời chúng em ăn cơm! Em và Duy An cùng đi xe buýt về trường học của nó! Rất thuận tiện!" Nhan Tiểu Ngư cười hì hì, "Yên Tâm đi đội trưởng Giang, Đồng chí Nhan bảo đảm về sau sẽ tự chăm sóc mình thật tốt, đồng chi Nhan tuyệt đối không làm chuyện lỗ mãng ngu ngốc.
"Em không ngu ngốc! Nhiều lúc anh còn nghi ngờ em quá thông minh mới không thể nhìn thấu em! Giang Phàm nói nhỏ trong lòng, đem chuyện tối qua nhìn thấy Tiểu Ngư ở trạm xe buýt lên xe trang trọng nuốt xuonsg, thầm nghĩ mình đa nghi, đó không phải là Tiểu Ngư.
"Đi thôi, vào bên trong, ở ngoài cửa cũng không có người, lần sau không cho phép đi muộn.
""Đội trưởng, nhầm lẫn rồi, cách thời gian vào làm còn mười lăm phút, không có ai là vì em đến quá sớm!.
.
"Giang Phàm đành chịu, nhìn cô cười hoạt bát, dung túng nói, "Về sau có khó khăn gì đừng cứ gánh một minfg, nhớ tình anh giúp đỡ, biết không?"Tiểu Ngư gật đầu, cười rạng rỡ.
Nhưng vẫn không đem chuyện làm việc cho Nam Cung Thấu nói ra.
Nhan Tiểu Ngư ở tròng phòng xử lý hồ sơ xong, mới xách túi nhỏ đi về, mới ra đến cửa cục cảnh sát, tiết mục buổi sáng lại diễn ra lần nữa.
Két một tiếng, chiếc xe Bentley kia lại xuất hiện