"Nam Cung thiếu gia, anh đã nói lời chắc chắn, vậy hạng mục này liền quyết định như vậy, ngày mai tôi sẽ đưa tài liệu cụ thể cùng các công tác tuyên truyền đến, hợp đồng cũng đã nghĩ xong, ngày mai sẽ đưa đi.
Nếu như Nam Cung thiếu gia còn yêu cầu nào cứ nói, chỉ cần không trái với nguyên tắc, thì bên chúng tôi sẽ toàn lực phối hợp.
"Thư kí cuẩ Thị trưởng bên kia đầu điện thoại cười, nói cảm ơn,Nam Cung Thấu gật đầu, nói đôi lời khách sáo, liền tắt điện thoại, trực tiếp đi đến phòng khách---Trong phòng khách, Nhan Tiểu Ngư đang ngồi ngẩn người.
Hôm nay cô không mang trang phục người hầu, trên người vẫn đang còn một thân cảnh phục, mái tóc luôn gọn gàng chải ra sau rũ xuống, che kín lông mi mà đôi mắt luôn rạng rỡ, nhìn thấy cô đơn và khổ sở.
Vóc dáng Nhan tiểu Ngư không thấp, khoảng chừng một mét sáu tám, nhưng bởi vì đôi mắt to, chiếc mũi nhanh nhẹn, cái miệng nhỏ nhắn, luôn khiến cho người ta có cảm giác lanh lơi, có ý muốn bảo vệ.
Đối với Thấu thiếu gia cũng không ngoại lệ, huống chi với chiều cao của Thấu thiếu gia, NHan tiểu thư thật sự nhỏ con.
Dĩ nhiên, nếu đem hai chữ bảo vệ xóa đi, anh cũng không phản đối.
Chỉ hai giây ngắn ngũi, Thấu thiếu gia đã nhìn rõ tư thái của Nhan Tiểu Ngư từ trên xuống dưới một vòng, áo khoác đặt xuống khuỷa tay, chậm rãi đi qua, thuận thế ngồi xuống, cánh tay dài vươn ra,