Tiểu Ngư đương nhiên biết điện thoại di động đời mới nhất đặt trong túi của cô cả ngày, nhưng mà! Cô lắc đầu, "Nam Cung tiên sinh, tôi vốn là trả nợ, tôi không thể lại!.
""Vật cho nhân viên công ty Nam Cung, nghỉ việc trả lại, làm hỏng mất bồi thường gấp mười lần.
"Thiếu gia thản nhiên nói, Nhan Tiểu thư liền im lặng.
Lý do quá đúng rồi, uy hiếp cũng thích hợp, cho dù Nhan tiểu Ngư có muốn từ chối cũng không tìm được bất cứ lời giải thích nào.
NGười thông minh nói chuyện một giọt nước cũng không lọt.
Nhan Tiểu Ngư đắc ý nhất là giả ngây giả dại mà sống qua ngày.
Nhưng ở đây, trước mặt người đàn ông này, cô một chữ cũng không phản bác được, thậm chí tính tình còn không có một giây được thể hiện.
Cô chỉ nhận lấy điện thoại di động, ngoan ngoãn bỏ vào máy, yên lặng nhận lấy ân huệ của Thấu đại thiếu gia.
"Cơm tối tôi đã chuẩn bị!.
""Đi ra ngoài ăn.
" Thấu thiếu gia buông cô ra, nghiêng người lười biếng dựa vào ghế sa lon, "Tối nay ra ngoài thưởng thức đồ ăn.
"Tiểu Ngư vừa nghe, miệng liền giật giật.
Ra ngoài ăn? Cô khổ sở mua nhiều nguyên liệu như vậy, vừa náu canh vừa nấu món ăn làm gì a!"Cô đi theo tôi.
"Thấu thiếu gia ngáp một cái, híp mắt lại, nhân chân đá một cái, "Đi, thay đồ người hầu ra đi với tôi.
"Mẹ nó!Tiểu Ngư mãnh liệt trừng!Đây xem cô là hầu gái mà!Thấu thiếu gia ăn cái gì cũng rất bắt bẻ, cho nên ở trên bàn cơm, đồ ăn của nước Pháp cũng theo trình tự, tự khai vị đến đồ ngọt, một cái cũng