Khi《 Bình Nhạc truyện 》 trở nên “bạo hồng” trên mạng, quá trình quay phim của Cố Thanh Sương trong đoàn phim cuối cùng cũng kết thúc.
Nối tiếp nhau là vô số sự kiện hoạt động thương mại, cũng như các kịch bản sản xuất lớn do các đạo diễn nổi tiếng trong ngành giải trí chế tác, chủ động mời Cố Thanh SươngCố Thanh Sương không phải kiểu liều mạng để nhận đóng phim, gặp được kịch bản tốt đều sẽ suy xét rất kỹ trước khi ký xuống bản hợp đồng.Lịch trình của cô đã trở nên bận rộn trong suốt 365 ngày, không một ngày nghỉ ngơi, ngay cả đội ngũ xung quanh cô cũng cực kì bận rộn.Thậm chí, vợ của Lạc Nguyên đang mang thai đứa con thứ hai mà anh ta chỉ có thể tranh thủ chút thời gian rảnh trở về nửa nhày, sau đó lại bắt tay vào công việc không ngừng nghỉ, sợ có sai sót, cái gì cũng trực tiếp đốc thúc công việc của Cố Thanh Sương.Vào một ngày cuối tuần của cuối năm, Cố Thanh Sương chuẩn bị đến thành phố tiếp theo để tham gia một sự kiện trang sức, mang theo quản lý cùng đoàn đội, mọi người đều đang đứng chờ ở sảnh chuẩn bị bay.
Mùa đông khắc nghiệt đã chính thức ùa tới, trước đó hai ngày cô lại mặc lễ phục mỏng manh đi dự thảm đỏ nên bây giờ cơ thể có chút không được khoẻ.
Cô khoác lên mình chiếc áo lông vũ màu trắng, lặng lẽ ngồi trên băng ghế chờ, giống như một chú chim cánh cụt nặng nề, đôi mắt xinh đẹp như sương mù, đang chậm rãi nhấp ngụm nước trong chiếc cốc giữ nhiệt của trẻ con.Đối diện và bên cạnh, có hai cô gái trẻ đang trò chuyện cùng nhau, một người lấy điện thoại di động ra, xem nhưng bức hình từ bộ phim《 Bình Nhạc truyện 》, nói bằng giọng hâm mộ: “Khi Nhϊếp Chính Vương của Thẩm Tinh Độ xuất hiện, tôi chỉ có một suy nghĩ rằng……nhan sắc đỉnh lưu và bình hoa nổi tiếng, kết hợp không biết là vị kim chủ giàu có hay nhà đầu tư nào đã làm nên bộ phim này.”Một người khác lên tiếng: “Không ngờ nổi cả ra ngoài vòng đúng không, kỹ thuật diễn của Thẩm Tinh độ đáng khen ngợi, còn Cố Thanh Sương, tôi thấy cảnh nào cô ấy cũng tiếp chiêu được vị Dịch ảnh hậu kia.”“Tạo hình của Cố Thanh Sương cũng quá xinh đẹp rồi, bộ trang phục cung đình màu xanh lam trong cảnh nhảy qua thành quả là mĩ miều, còn có chiếc áo khoác lụa đỏ cô ấy mặc khi đứng bên trong tấm rèm vô cùng lộng lẫy, đặc biệt là chiếc vòng ngọc trên cổ tay nõn nà, đánh bay hào quang của chính cung nương nương rồi….……”“Huhuhu….thật thèm muốn cái nhan sắc của cô ấy mà, tôi không còn cách nào nhìn thẳng vào mấy bài đăng của anti fan kia, Cố Thanh Sương nghiêm túc với sự nghiệp như vậy, sao có thể rảnh rỗi đi yêu đương được cơ chứ!”“Nghe nói Cố Thanh Sương lại vừa gia nhập một tổ làm phim, hình như vẫn là dòng phim cổ trang cung đình.”“Tiên nữ lại vào đoàn phim, sắp tới còn có một bộ phim cung đình …… Cứu mạng! Ha ha ha ha hiện tại trên mạng đều gọi Cố Thanh Sương là sủng phi được yêu thích nhất trong làng giải trí, đều là từ bộ phim này.”“Nghe nói Thẩm Tinh Độ và Cố Thanh Sương sẽ hợp tác lần thứ hai, hình như là một bộ phim ngọt sủng.”“Thật hay giả vậy?”……“Giả.” Cố Thanh Sương đang thầm nói trong lòng, kéo mũ áo khoác lông vũ xuống một chút để che đi khuôn mặt xinh đẹp.
Cách đó không xa, Lạc Nguyên lại mang nước ấm đến cho cô một lần nữa, anh ta cũng đeo khẩu trang vì sợ bị nhận ra: “Em có muốn uống thuốc cảm không?”“Chỉ là cảm lạnh thông thường, uống nhiều nước ấm là ổn thôi.”Cố Thanh Sương sợ uống thuốc trị cảm sẽ khiến tinh thần không được tỉnh táo, mà chỉ ngồi máy bay được có hai tiếng đồng hồ, xuống cái liền tức tốc phải đến địa điểm tổ chức sự kiện trang sức nên chỉ có thể cố chống cự thân thể.Lạc Nguyên khuyên không được: “Vậy em cố nghỉ ngơi một chút.”Cố Thanh Sương ở sân bay uống xong nước ấm, đúng giờ lên máy bay, toàn bộ quá trình đều rất âm thầm, không thu hút sự chú ý của người khác.Bây giờ cô nhảy lên làm tiểu hoa tuyến đầu, trước mắt có lẽ chưa đoạt được ngôi vị ảnh hậu, nhưng có thể giành được những giải thưởng liên quan.
Chỉ là đối thủ cạnh tranh đều không hề dễ thở.
Ngoài Khương Nại được ông lớn trong vòng hậu thuẫn, còn có cả Trì Châu, tiểu hoa đán từng nổi tiếng khắp nơi vì tạo tin couple với ảnh đế.Những người này đều là tiền bối đi trước, Cố Thanh Sương là người mới, theo như lời Lạc Nguyên thì là: “Không sao đâu, áo bông nhỏ, chúng ta cùng cố gắng, dựa vào gương mặt mà nổi tiếng.
Bây giờ khắp các phố lớn ngõ nhỏ, đi đến đâu cũng có quảng cáo về bộ phim em diễn, dựa vào địa vị bây giờ của em trong giới, như vậy đã là rất nổi tiếng rồi, quốc dân độ rất cao.”Cố Thanh Sương mỗi lần nghe anh ta gọi mình là áo bông nhỏ, đều tức giận trợn mắt: “Có thể đổi sang cách gọi ví von khác nghe bớt sởn da gà hơn được không?”“Cây hái tiền?”“……”“Át chủ bài?”“……”“Vẫn là áo bông nhỏ nghe đỡ nhất, đừng để ý chi tiết, em nhìn xem các fan đều ở trên Weibo phất cờ hò reo sủng phi của chúng ta kìa.”–Trước đây, những bình luận trên Weibo của Cố Thanh Sương, nhiều nhất chính là cụm từ “bình hoa di động”, “mỹ nhân”, bây giờ chính là “sủng phi”, trời sinh có mệnh sủng phi, trang phục cổ trang mê người.Vai diễn của Cố Thanh Sương là nhân vật nữ cường, ngũ quan tinh xảo, thân hình gầy gò nhưng lại có thể bộc phát năng lượng mạnh mẽ.
Dù là yêu nữ có thể làm điên đảo chúng sinh hay một sủng phi đoan trang, mềm yếu của hoàng cung đều có thể khiến khán giả mãn nhãn, luôn có những cảm giác khác biệt.Lạc Nguyên đã dồn hết mọi nỗ lực để bảo vệ cây hái tiền, bộ mặt của công ty, toàn bộ quá trình không chút sơ xuất, anh vừa là cha vừa là mẹ, cho nên giữa anh và áo bông nhỏ, cũng được gọi là tình cảm chân thật.Sau khi kết thúc sự kiện trang sức, Cố Thanh Sương trả lại trang phục và trang sức cho thương hiệu, đồng thời từ chối lời đề nghị đi ăn tối của một CEO nào đó, kéo cơ thể mệt mỏi trở về khách sạn nghỉ ngơi.Vừa mới nằm lên giường, liền bị một cuộc điện thoại của Giang Điểm Huỳnh gọi tới đánh thức.Nghe giọng điệu đáng thương kia, cô biết ngay nhất định cô bạn của mình lại vì chuyện của Trình Thù mà uống rượu làm loạn.Cố Thanh Sương tối muộn lại phải ra ngoài một chuyến, giơ tay sờ sờ lên trán vẫn hơi nóng, cầm chiếc áo khoác lông lên quấn chặt lấy người rồi đi ra khỏi cửa.Mắc mớ gì đến cuộc đời cô chứ, chuyện của cô đã đủ rắc rối, còn phải làm chuyên gia tư vấn tình cảm miễn phí như này nữa.Khi đến phòng bao, Giang