"Lạc Lạc, Lạc Lạc, mau mở cửa, Lạc Lạc..."
Lạc Tử Tịch sốt ruột gõ cửa phòng Nhan Lạc, trong lòng hoảng loạn, hoang mang lo sợ. Bây giờ ở trong đại trạch Nhan gia nàng có thể nói chuyện chỉ có mình Nhan Lạc, Nhan Tiêu từng nói qua, nếu có chuyện gì thì tìm Nhan Lạc. Cho nên lúc này nàng chỉ có thể gõ cửa phòng Nhan Lạc.
Nhan Lạc đang ngủ trưa, còn chưa tỉnh liền nghe được Lạc Tử Tịch gõ cửa phòng nàng. Dựa theo tính tình Lạc Tử Tịch, hoàn toàn sẽ không gõ cửa phòng nàng như vậy, nay lại gấp gáp như thế nhất định là có chuyện lớn. Nhan Lạc nhanh chóng từ trên giường nhảy xuống, mặc áo ngủ đi chân đất chạy ra mở cửa. Quả nhiên, vừa mở cửa đã thấy được vẻ mặt sốt ruột của Lạc Tử Tịch, trong lòng Nhan Lạc cũng mở hồ có chút dự cảm bất hảo, hỏi:
"Tẩu tử, làm sao vậy? Có chuyện gì?"
Ở tại đại trạch Nhan gia, hẳn là không có chuyện gì? Muốn nói gặp phải chuyện không may, hơn nữa có thể khiến cho Lạc Tử Tịch trở thành cái dạng này cũng chỉ có tỷ nàng Nhan Tiêu.
"Có phải tỷ của ta bị sao không? Tẩu tử đừng sốt ruột, chậm rãi nói ta biết."
Đúng vậy, trừ phi là Nhan Tiêu đã xảy ra chuyện, nếu không Lạc Tử Tịch không có khả năng hoảng thành cái dạng này.
"Nhan Tiêu nàng... Nàng đến giờ này còn chưa điện thoại cho ta, ta gọi tới di động nàng cũng không thông. Nhan Lạc, ngươi nghĩ biện pháp, xem có cách nào liên lạc với nàng. Mỗi ngày tới giờ cơm trưa nếu không trở lại sẽ điện thoại cho ta, dù không điện thoại cũng sẽ nhắn tin, nhưng hôm nay vẫn chưa thấy cuộc gọi của nàng, hơn nữa trước khi ngủ trưa ta cũng có điện thoại cho nàng, nhưng cho đến giờ vẫn không gọi được. Lạc Lạc, nàng có thể xảy ra chuyện gì hay không?"
Lạc Tử Tịch bối rối nói.
Mỗi ngày Nhan Tiêu nếu không quay về ăn cơm đều sẽ gọi điện thoại cho nàng dù có bận rộn thế nào, nhưng buổi sáng hôm nay sau khi ra ngoài Nhan Tiêu vốn không có gọi qua cho nàng, việc này rất không bình thường, cho dù hội họp, chỉ cần Nhan Tiêu ước lượng thời gian họp sẽ nói nàng biết. Nhưng bây giờ, một chút tin tức từ Nhan Tiêu đều không có.
Nhan Lạc nghe vậy cũng cảm thấy được tình hình nghiêm trọng, bởi vì nàng hiểu biết Nhan Tiêu, trong nhà người Nhan Tiêu đặc biệt quan tâm nhất hiện tại có mình Lạc Tử Tịch, dù công việc có nhiều thế nào, Nhan Tiêu cũng sẽ liên lạc với Lạc Tử Tịch. Nay cắt đứt liên hệ... Nhan Lạc lập tức quay vào phòng lấy di động của mình gọi tới số công ty.
"Thế nào?"
Nhìn thấy Nhan Lạc bắt đầu gọi điện thoại, Lạc Tử Tịch đứng một bên lo lắng chờ đợi, nhưng khi thấy Nhan Lạc vô lực tắt máy, tâm Lạc Tử Tịch liền bị treo lên. Hôm nay trong lòng nàng luôn cảm thấy bất an, nàng ngỡ là do mình nghĩ nhiều, nhưng mãi cho tới khi Nhan Tiêu không liên lạc với nàng, bất an này liền hoàn toàn bạo phát.
"Tỷ tỷ không có ở công ty, bí thư của nàng cũng không biết đi nơi nào. Chỉ nói mười giờ rưỡi sáng nàng đi ra ngoài cho tới bây giờ còn chưa trở về."
Nhan Lạc nói xong, đánh thêm vài cuộc gọi đến các chi nhánh công ty, kết quả như nhau, đều không thấy Nhan Tiêu. Nhan Lạc nhăn mày càng sâu, như thế nào đột nhiên lại không liên lạc được?
Lạc Tử Tịch vẫn luôn luôn gọi tới di động Nhan Tiêu, nhưng cũng như trước là thanh âm lạnh băng. Lạc Tử Tịch bỗng dưng cảm thấy sắp sụp đổ. Lạc Tử Tịch nhìn Nhan Lạc kêu một tiếng:
"Lạc Lạc..."
Giờ này khắc này, nàng hoàn toàn mất chủ ý, nàng không biết phải làm sao bây giờ.
"Tẩu tử người đừng gấp, hiện tại còn chưa xác nhận được gì, người không cần nghĩ lung tung, chờ ta một chút, ta gọi người đi tìm xem."
Nhan Lạc cũng bắt đầu nóng nảy, nhưng nàng biết giờ phút này không thể hoảng loạn, hiện tại Lạc Tử Tịch đã muốn rối loạn, nếu nàng cũng vậy Nhan gia sẽ thành dạng gì. Nhan ba ba Nhan mụ mụ không ở đây, mà Nhan gia gia Nhan nãi nãi tuổi đã lớn, giờ này khắc này nàng chỉ có thể giúp Nhan Tiêu giữ vững Nhan gia.
Nhan Lạc đánh rất nhiều cuộc gọi, nhưng một chút tin tức đều không có. Lần này không chỉ có Lạc Tử Tịch, ngay cả Nhan Lạc tâm cũng bị treo lên. Nhan Tiêu bình thường tương đối bí ẩn, đều là độc lai độc vãng, căn bản là tìm không ra người biết nàng đi nơi nào. Hơn nữa, từ trong công ty đi ra ngoài, trong chuyện này chắc chắn có kỳ quái. Nhan Tiêu đi đâu không rõ, nàng cũng không dám đưa ra kết luận. Vừa rồi nàng đã gọi điện thoại phái người đi tìm, nàng chờ, cũng chỉ có thể chờ tin tức.
Đại khái qua nữa giờ điện thoại Nhan Lạc vang lên, Nhan Lạc nhanh chóng bắt máy. Nhưng khi nàng vừa nghe xong thanh âm từ điện thoại cả người liền chấn kinh. Sau đó cái gì cũng không nói mà bắt đầu đi tới tủ quần áo lấy đồ.
"Lạc Lạc, thế nào? Sao lại thế này? Có phải có tin tức Nhan Tiêu không?"
Lạc Tử Tịch lo lắng hỏi. Nhìn thấy Nhan Lạc treo điện thoại lại không nói một lời mà là vội vàng thay quần áo, Lạc Tử Tịch phỏng đoán Nhan Lạc biết tin tức Nhan Tiêu, hơn nữa Nhan Lạc muốn rời nhà lúc này.
"Tẩu tử, ngươi cũng chuẩn bị chút đi, chúng ta tới bệnh viện một chuyến. Trên đường ta nói tiếp với ngươi."
Nhan Lạc vừa thay quần áo vừa nói với Lạc Tử Tịch. Chuyện quá khẩn cấp hiện tại không thể nói rõ cho Lạc Tử Tịch, chỉ có thể nhìn thấy Nhan Tiêu, biết tình trạng của Nhan Tiêu mới có thể biết mọi chuyện rõ ràng, bây giờ nói nhiều sẽ chỉ làm Lạc Tử Tịch thêm lo lắng. Thật ra trong lòng Nhan Lạc cũng rất lo, nhưng nàng không thể biểu hiện ra ngoài, nếu nàng cũng hoảng, như vậy Lạc Tử Tịch sẽ càng hoảng.
Bệnh viện? Tại sao phải vào bệnh viện? Chẳng lẽ Nhan Tiêu xảy ra chuyện phải vào bệnh viện? Có nghiêm trọng không? Lạc Tử Tịch bắt đầu đoán trước các loại bất an, vốn dĩ trong lòng đã không ổn định, lần này hoàn toàn là hồ đồ.
"Lạc Lạc, Nhan Tiêu làm sao vậy? Nàng xảy ra chuyện gì?"
Bệnh viện, bệnh viện, nàng mới từ bệnh viện đi ra không lâu, như thế nào hiện tại phải tới bệnh viện? Nhan Tiêu, Nhan Tiêu không có chuyện gì đi? Sẽ không, nhất định là không, Nhan Tiêu đã đáp ứng mỗi ngày đều sẽ bình an về với nàng, làm sao lại xảy ra chuyện?
"Hiện tại tình hình cụ thể còn chưa biết được, chỉ biết là tai nạn xe bị đưa đến bệnh viện. Tẩu tử nhanh lên, chúng ta bây giờ phải nhanh đi qua."