“Ơ…” Cô gái cảm thấy không khí trong phổi mình như nước bị tháo hết ra ngoài, lắc lắc đầu, tránh né nụ hôn của chàng trai.
Chàng trai căn bản không để ý đến sự từ chối của cô gái, vẫn tiếp tục triền miên trên cánh môi của cô. Những âm thanh yêu kiều phát ra.
Chàng trai tóm lấy cánh tay đang vung loạn xạ của cô gái. Nắm chặt, không cho cô lộn xộn.
Cô dựa vào hắn thật sâu, không có lấy một khe hở. Cái lưỡi đinh hương bị hôn đến mức khiến toàn thân cô mệt mỏi.
Chậm rãi, một cảm giác kì dị ở trên bụng, từ chính bàn tay hắn trượt xuống. Cô xấu hổ muốn xoay người, nhưng không cách nào lay động được hắn. Hắn chẳng có chút mảy may.
Hắn càng hôn càng sâu, càng hôn càng lâu. Nụ hôn nóng bỏng đến độ có thể hòa tan cả thạch cao.
Hồi lâu, hắn mới thoáng buông cô ra. Cô mở to đôi mắt mờ sương, xấu hổ nhìn hắn: “Không chịu nổi anh! Đáng ghét! Anh có biết không, đây là bên ngoài, sao anh lại có thể hôn em như vậy?” Cô gái nhảy ra khỏi lòng chàng trai, ngượng ngùng muốn chạy về phía trước.
Bất quá, chân của cô không chạy đi được. Mới bước được vài bước, chàng trai phía sau đã bắt kịp, ôm chầm lấy cô vào lòng mình siết chặt: “Em dám nói chán ghét tôi hả?”
Chàng trai tỏ vẻ tức giận, đôi mắt không tiêu cự nhìn chằm chằm vào mặt cô gái, yên lặng, bất động. Bất quá, điểm này không hề làm giảm bớt vẻ anh tuấn vốn có của hắn, ánh mắt của hắn vẫn xinh đẹp như vậy nhưng lại thêm vài nét đáng yêu.
Đối mặt với hắn như vậy, cô gái lại một lần nữa ý loạn tình mê. Đứng lên, sắc mặt khẽ biến thành một màu hồng, bộ dạng ngượng ngùng giống như hoa đợi sương trong đêm, khiến người ta lưu luyến không rời mắt.
Bất quá, chàng trai lại không nhìn được cô gái đa mê đắm hắn như thế nào, không nhìn thấy được cô gái kia không che dấu chút tình yêu nào trước mặt hắn.
Bàn tay to của hắn đi vào dưới nách của cô, bắt đầu di chuyển.
“Ha ha…. Đừng mà…. Nhột quá…ha ha…!” Thân thể cô gái như rắn nước vặn vẹo: “Em không nói thế nữa! Không nói nữa!”
Chàng trai dễ dàng đem cô nhấc tới, hai mắt mê man nhìn cô: “Vậy em mau hôn tôi đi! Hôn tôi ở đây!”
Cô gái bất an nhìn bốn phía, thấy tất cả đều yên ắng mới kiễng đầu mũi chân lên, hôn lên môi mỏng của hắn, nhanh chóng như chuồn chuồn đậu nước.
Đến cũng nhanh và đi cũng rất nhanh, chẳng có chút tư vị gì!
Chàng trai không hài lòng, ôm lấy thân thể tươi trẻ mới lớn của cô dính sát vào lồng ngực mình: “Không được! Như vậy đâu có tính là hôn. Chất lượng quá kém, giống như bị muỗi hôn thì đúng hơn!”
“Yêu cầu của anh thật cao! Ôi…”
Chàng trai không muốn nghe cô dài dòng, lại chiếm lấy đôi môi mọng đỏ của cô, triền miên hôn lên đó.
Lúc này hôn môi tựa như sóng gió kinh hoàng, mang theo hơi vị nam tính nồng đậm. Chàng trai