Edit: Bitter coffee
Beta: Meimoko
_______
“A!” Tiểu Ngưng kêu thảm một tiếng, thân thể lảo đảo vài bước, muốn té ngã trên mặt đất, nhưng cuối cùng cô vẫn giữ được thăng bằng, ổn định thân thể. Cô xoay người, hai con ngươi trừng trừng nhìn mấy người vừa rồi thiếu chút nữa đẩy ngã mình:”Các người muốn tôi làm cái gì? Đừng trách tôi trước đó không nhắc nhở các người, nếu các người dám đánh tôi, tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho các người đâu”
Mấy tên thân hình vạm vỡ nhìn cô nhân viên trang điểm đang phô trương thanh thế cảnh cáo mình, cả bọn đều cười nhạt.
Nhất là tay quản lí cười đến đáng giận, trong lời nói tràn đầy giễu cợt:”Tôi không biết từ nay về sau cô làm cái gì để không bỏ qua cho tôi, nếu cô đủ thông minh thì hãy đi xin lỗi Kỳ Kỳ như vậy cô sẽ được bình an vô sự!” Quản lí chỉ vào cửa phòng hóa trang cao cấp, sau đó dùng ngón trỏ chỉ hướng Tiểu Ngưng.”Nếu không, đừng trách chúng tôi không khách khí! “
“Không khách khí, các người định làm gì tôi? Nói cho mấy người biết, trừ phi mấy người đánh chết tôi, chỉ cần tôi còn một hơi thở tôi sẽ báo cảnh sát bắt mấy người, tố cáo công ty này sử dụng bạo lực ngược đãi công nhân viên, tội danh này cũng không phải là nhẹ đâu !” Tiểu Ngưng trong mắt không chút sợ hãi, có chỉ là kiên trì cùng trấn định.
Cô càng tỏ ra mềm yếu, bọn họ sẽ càng hung ác, cô hiểu rất rõ điểm này. Đánh chết cô? Bọn họ cũng không muốn gây ra chuyện phiền toái như vậy, vì một tiếng ‘xin lỗi’ liền giết chết một người, ai ngốc như vậy?
Tên cầm đầu nhìn cô gái bướng bỉnh trước mắt, nhịn không được khuyên: “Cô gái, bất quá chỉ là một câu xin lỗi, một câu ‘tôi không phải’ khó nói như vậy sao? Nói một câu là không bị đánh, cô không nên hồ đồ như vậy!”
Tiểu Ngưng không nói lời nào, cô đã nói rất nhiều, hiện tại miệng đắng lưỡi khô, không muốn lãng phí nước miếng để tranh đấu với bọn người này nữa.
Quản lí cho rằng thợ trang điểm đã chịu thua, nhìn vào trợ thủ đắc lực bên cạnh. Tên cầm đầu nhóm tay chân đó hiểu ý, nhẹ gật đầu.
Quản lí gõ cửa phòng hóa trang cao cấp, mang theo nụ cười đáng ghét hèn mọn, nịnh nọt đi vào, mà ba gã tay chân cũng lôiTiểu Ngưng vào phòng hóa trang cùng luôn.
Tiểu Ngưng nhìn thấy phòng hóa trang lắp đặt thiết bị xa hoa quý phái, tức giận xoay người lại đằng sau hô to: “Các người đẩy tôi vào trong này để làm gì? Tránh xa tôi ra, tôi muốn đi ra ngoài!”
Mấy tên tay chân giữ chặt, đẩy cô tiến về phía trước. Hơn nữa thân hình ba người đàn ông to lớn đứng chắn hệt như hình thành một bức tường kiên cố, Tiểu Ngưng căn bản không tìm ra khe hở nào để lao ra cửa phòng.
Ngồi trên ghế sa lon nghỉ ngơi, Kỳ Kỳ kẹp lấy một điếu thuốc giữa hai ngón tay, động tác ưu nhã lại ngạo mạn nhìn mấy người trước mắt: “Các người đến đây làm cái gì? Diễn trò ư?”
“À, không, Kỳ Kỳ tiểu thư, thợ trang điểm này tới xin lỗi cô!” Quản lí hạ thấp mình nói, bộ dạng như vậy cũng không khác cẩu nô tài xua nịn là mấy!
Kỳ Kỳ vừa nghe quản lí nói Lục Giai Ngưng là đến xin lỗi, trên mặt lập tức hiện lên sự kiêu ngạo. Hừ, Đường Hạo nhất định là không cần cô ta, nếu không cô ta cũng không thể tới nơi này kiếm ăn!
Ha ha, trước mình cũng khiến cô gái này chịu không ít thiệt thòi, nếu không phải vì cô ta, Đường Hạo cũng không thể không muốn chính mình, cho nên cơn tức này mình nhất định phải trút lên Lục Giai Ngưng .
Tiểu Ngưng kêu to một tiếng đáp lại lời quản lí đã nói…, cũng phá vỡ ảo tưởng của hắn và Kỳ Kỳ.”Ai nói tôi muốn xin lỗi, nói cho các người biết: xin lỗi ư? Không bao giờ!”
Kỳ Kỳ ném thuốc lá xuống đất, sau đó chỉ vào cửa nói : “Quản lí, không phải là Kỳ Kỳ tôi càn quấy, không phải tôi không có trách nhiệm với công việc, lại càng không phải tôi không