Edit: Bitter coffee
Beta: Meimoko
Nguồn: lacthuylinh.wordpress.com
_______
”Em đang nói cái gì vậy hả?” Hắn có thể tha thứ chuyện cô cố tình gây sự, có thể chịu được cô coi hắn làm nơi trút giận, nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cô nghi oan hắn có người phụ nữ khác.
Tiểu Ngưng tức giận mở to hai mắt, so với lúc trước càng thêm cay nghiệt nói: “Tôi nói anh, căn bản chính là khách quen ở đây, chính là một khách làng chơi xấu xa!”
Đường Hạo cảm giác có một luồng tức giận từ ngực truyền đến, ẩn ẩn nhấp nhô phảng phất muốn đem ngực hắn phá ra, mà hắn càng muốn cô hiểu được cảm giác này. Chết tiệt, cô lại nói hắn là khách làng chơi, đến bây giờ cô vẫn chưa tin hắn?
Chẳng lẽ thật sự muốn hắn đào phổi cho cô xem thì cô mới có thể tin tưởng sao? Trong lòng hắn chỉ có một người phụ nữ là cô và chỉ cô mới có thể khiến thân thể của hắn hứng thú và nhiệt tình.
Nhìn thấy hắn tức sùi bọt mép, Lục Giai Ngưng khiếp đảm rụt rụt bả vai, hai chân nhịn không được có chút run rẩy:”Anh. . . . . . Anh buông tôi ra, anh bóp vai tôi đau quá. . . . . . Tôi không muốn nhìn thấy anh, tôi muốn về nhà!”
Nặng nề thở dốc mấy lần, Đường Hạo rốt cục cũng khống chế được tức giận, đột nhiên đem cô ôm vào trong lồng ngực mình, sau đó hai tay để vào thắt lưng của cô.
Bộ ngực mềm mại của Tiểu Ngưng thoáng cái đập vào bộ ngực săn chắc,cứng rắn của hắn, cô kêu lên một tiếng đau đớn.”A. . . . . . Đau quá. . . . . .”
Khuôn mặt nhỏ nhắn tuyết trắng vì đau mà nhăn lại, hai tay cô đặt trên ngực của hắn, cố gắng tạo khoảng cách giữa hai người.
Đường Hạo không để ý đến hành động của Tiểu Ngưng,hắn dùng môi mình áp vào đôi môi đỏ mọng của cô, nhưng nụ hôn này không nhẹ nhàng ôn nhu như những lần trước, mà hắn dùng nụ hôn này để
trừng phạt, hắn cắn môi cô.
“A. . . . . . A. . . . . .”Tiểu Ngưng bị đau, dùng tay đánh lên người hắn nhưng cũng không làm cho hắn buông lỏng cô ra.
Đến khi hắn hài lòng mới buông cô ra.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, làm cho Tiểu Ngưng cảm giác được môi mình tràn đầy nước miếng, hơn nữa có chút đau đớn.”Đường Hạo, anh thật biến thái, lại dám cắn tôi. . . . . .” Dù cho không cần soi gương cô cũng biết môi của mình nhất định có dấu răng của hắn.
“Đi theo anh!” Đường Hạo kéo cô ra xe của mình.
“Không, tôi không muốn đi cùng anh, tôi sẽ tự bắt taxi về nhà, không cần anh, không cần anh!”Hiện tại trong lòng cô vẫn còn giận nên không muốn để ý đến hắn!
Đường Hạo cầm lấy cổ tay cô nói: “Anh muốn em.”
“Nếu muốn tìm phụ nữ, không phải trong đó có rất nhiều người đang chờ anh sao?Thậm chí bọ họ còn nghĩ anh sẽ thích những cô minh tinh mới nổi,cô gái đang đứng trước cửa so với Kỳ Kỳ tuổi trẻ xinh đẹp, thân hình cũng đẹp hơn cô ta nữa!” Nghĩ đến những cô minh tinh đang mong chờ Đường Hạo, trong lòng Tiểu Ngưng cực kỳ không thoải mái, ngực trái ê ẩm, mà ngay cả không khí xung quanh bọn họ cũng có vị dấm chua, “Anh đến chỗ cô gái ấy đi, không phải anh là khách quen ở đây sao?”
Nghe cô nói mà không ngăn cản,Đường Hạo đột nhiên cười nhẹ, vuốt cằm thừa nhận nói: “Đúng, đúng, anh chính là khách quen ở đây,những cô gái ở đây trở thành minh tinh đều nhờ anh nâng đỡ!”
“Anh đã thừa nhận, Đường Hạo, anh là đồ côn trùng, anh mỗi ngày đều chiếm hết tiện nghi trên người tôi, còn đi tìm người phụ nữ khác!” Đang nổi giận Tiểu Ngưng không nhận định được những lời hắn nói là thật hay giả, cầm túi xách đập liên tiếp vào đầu hắn.”Hỗn đản, lừa đảo, từ nay về sau anh đừng nghĩ đến chuyện đụng vào người tôi!”
Bị Tiểu Ngưng dùng túi xách đánh lên đầu, Đường Hạo giơ tay lên ngăn cản cô nổi điên. Vì bây giờ đang ở trên đường, hắn không muốn làm cho mình quá khó nhìn.