Edit: Khánh Linh
Beta: Meimoko
________
Đường Hạo nâng gương mặt đầy nước mắt của Lục Giai Ngưng lên đối diện với mình: “ Ngưng, anh cũng vậy! Anh cũng vừa mới phát hiện ra sao tinh lực của mình lại tràn đầy như thế nhỉ? Ngày đó, vừa muốn em xong, lại đã có thể đưa người đàn bà khác về nhà rồi sao !”
Tuy giọng nói của hắn rất bình tĩnh, nhưng trong ngực thì lại nổi lên tức giận. Hai đứa tiểu quỷ kia dám bày đặt chuyện để lừa gạt ba mẹ của chúng.
Chuyện này……?
Hai đứa nó căn bản là quá thông minh hay là quá ngu ngốc đây?
“Anh thừa nhận ư ?” Tiểu Ngưng ngừng khóc, nắm chặt cánh tay của Đường Hạo.
“Anh thừa nhận cái gì ?” Đường Hạo xoay người bỏ đi một lúc, sau đó quay trở lại đưa điện thoại cho cô. “ Như vậy đi, nếu như em không tin anh, em có thể gọi điện thoại về nhà hỏi bà Từ đi! Hỏi xem, anh có mang người phụ nữ nào về nhà hay không!”
“Gọi điện thoại?” Tiểu Ngưng ngơ ngác hỏi.
“Đúng vậy, em hỏi vú Từ đi! Anh không muốn bị oan uổng!” Đường Hạo thấy cô không nói gì liền giật điện thoại, chủ động bấm điện thoại gọi về nhà.
Lập tức, có người nhấc điện thoại. “ Xin chào, đây là Đường Gia…”
“Vú Từ, cháu là Đường Hạo!”
“Thiếu gia, có chuyện gì không ạ ?”
“Vú Từ à, Tiểu Ngưng có việc muốn hỏi dì đấy! Dì cứ thành thật trả lời là được rồi!” Nói xong Đường Hạo đem điện thoại đưa cho Tiểu Ngưng.
Tiểu Ngưng do dự một chút, sau đó tiếp điện thoại. “ Vú Từ…”
“Tiểu Ngưng à, cô không phải lo lắng cho hai đứa nhỏ. Nếu như cô lo cho bọn trẻ thì mau trở về đây đi!Bọn trẻ quá mức hiều động. Hôm trước thiếu chút nữa là đốt cháy cả một căn phòng, ngày hôm qua phá phách bể cá trong phòng ngủ, cuối cùng cá trong bể đều chết hết.Vú không dám nói cho thiếu gia biết!” Không chờ Tiểu Ngưng mở miệng nói chuyện, vú Từ đã ai oán kể lể.
Bất quá bởi vì điện thoại mở chế độ loa ngoài, cho nên Đường Hạo đã nghe thấy hết tất cả.
Mặt Đường Hạo đen lại như cục than. Đám cá kia có giá ít nhất hơn một ngàn vạn, thế mà hai đứa tiểu quỷ kia lại chơi đùa làm chết hết cả rồi?
Hai đứa trẻ này nhất định phải giáo dục lại, nếu không, từ nay về sau chưa biết chừng những lời mà hắn – cha của chúng nói, chưa chắc chúng đã nghe!
Biết được hai đứa còn của mình chơi vui nghịch ác, Tiểu Ngưng kinh ngạc, miệng há hốc như đánh mất cằm: “ Vú Từ, di nói hai đứa bọn nó ở nhà quậy phá, nghịch lắm sao?”
“ Một đứa trẻ con đáng yêu, hiếu động, nhưng hai đứa trẻ thì hiều động trở thành nghịch ngợm quấy phá, thật là làm cho mấy người lớn chúng tôi đau đầu…..Sau này không biết bọn nhóc còn làm ra những chuyện gì nữa?”
“Phiền dì để ý chúng nhiều hơn, nếu như chúng không ngoan liền phạt chúng nó.” Tiểu Ngưng nói thẳng, không chút do dự.
“Em hỏi đi!”Đường Hạo thấp giọng thúc giục Tiểu Ngưng. Hắn không muốn tiếp tục mang tội danh trên lưng.
Tiểu Ngưng lắc đầu, cô đột nhiên rất tin tưởng Đường Hạo,nên không hề muốn hỏi vú Từ vấn đề kia.
Đường Hạo không để cho Tiểu Ngưng cơ hội cự tuyệt, cầm điện thoại hỏi: ” Vú, cháu hỏi vú! Hai ngày gần đây nhất có khách nào đến nhà vào buổi tối không ?”
“Không có, ngoại trừ Hải Uy thiếu gia! Bất quá, ngày hôm qua Hải Uy thiếu gia đã chuyển đi rồi!”
Đường Hạo liếc nhìn Tiểu Ngưng, sau đó tiếp tục hỏi: “Mấy ngày nay trong nhà có người phụ nữ nào đến không?”
“Hả?” Vú Từ bị hỏi đến ngẩn ra, không biết trả lời như thế nào.
“Thành thật trả lời là được rồi, không cần khẩn trương!”
“Phụ nữ à? Tại sao có thể là người phụ nữ khác? Thiếu gia, vì sao lại đột nhiên hỏi đến một vấn đề kỳ quái vậy?” Vú Từ tò mò hỏi.
Sau khi nghe điện thoại xong, Đường Hạo thấy đượcTiểu Ngưng biểu lộ thật có lỗi nhìn hắn: ” Thế nào, đã tin anh chưa?”
Tiểu Ngưng