Chú Lưu ra hiệu cho cô đến gần hơn.
Hạ Uyển Đình bước từng bước về phía cánh cửa, cô trông thấy Cố Thần đang nói gì đó với người ở bên kia. Bộ dáng hắn gấp gáp đến cực điểm, hai bàn tay nắm chặt, các khớp tay dường như rời ra.
Cố Thần nhanh chóng lật bản hợp đồng sang, đổi sang một dáng vẻ mềm mỏng hơn: “Giám đốc Hàn, bản kế hoạch này chúng tôi đã chuẩn bị rất lâu, ngài có thể xem qua một chút!”
Người bên kia không biết vì cái gì trực tiếp từ chối, không thèm chừa cho hắn chút mặt mũi nào: “Dự án này của Cố thị quá mức mơ hồ, tiến độ không rõ, thời hạn giải ngân ngắn hạn. Cậu lấy cái gì ra đảm bảo Thẩm thị đầu tư sẽ không xảy ra sai sót?”
“Thực ra...” Hắn luống cuống tìm cách khắc, các cơ trên mặt đã méo xệch, “À không! Mong giám đốc Hàn cho tôi một cơ hội, tiềm lực Cố thị có thể không bằng Thẩm thị, nhưng dù sao chúng tôi đã hoạt động ở thị trường này được hơn năm năm, cũng coi như có chút địa vị. Tôi đảm bảo dự án có thể thu về gấp mười lần bỏ ra.”
Giám đốc Hàn như nhận được mệnh lệnh nào đó cố gắng kéo dài cuộc thương lượng, hắn làm vẻ trầm tư suy nghĩ.
“Vậy đi! Cố thiếu cho chúng tôi thời gian suy nghĩ, Thẩm tổng không có ở đâu chúng tôi cũng không dám tự ý quyết định.”
Hạ Uyển Đình lắng nghe chỗ hiểu chỗ không, đại loại là việc làm ăn của Cố Thần gặp khó khăn mới phải đi cầu cạnh Thẩm thị.
Chú Lưu khép cánh cửa lại, nhìn cô không có chút cảm xúc gì: “Hạ tiểu thư, cô hẳn là đã xem rõ?”
“Vâng!”
Chú Lưu đẩy nhẹ gọng kính, chỉ một động tác nhỏ cũng toát lên tư thái uy quyền: “Cô là người thông minh chắc sẽ hiểu được ý của thiếu gia. Thương trường như chiến trường, chỉ có khiến đối phương triệt để mất đi tất cả mới được coi là báo thù. Thiếu gia đã trao cô nòng súng, việc của cô là có lựa chọn có bóp cò hay không?”
Hạ Uyển Đình chăm chú lắng nghe.
Cô hiểu hết chứ.
Cô nhớ lại vẻ mặt Cố Thần vừa nãy, thật lạ là trong cô đã không còn cảm giác đau lòng vì hắn.
Hạ Uyển Đình hít một hơi thật sâu, cô ngẩng đầu dậy nhìn thẳng vào người trước mặt: “Thẩm tiên sinh muốn tôi làm gì?”
“Thiếu gia đã làm cho cô một thân phận khác - Hạ Nhã Đình tiểu thư vừa thi nghiên cứu sinh từ nước ngoài trở về. Cô nghĩ sao nếu tôi nói tương lai của Cố gia bây giờ đều nằm trong tay cô quyết định?”
Gương mặt Hạ Uyển Đình hiện lên dáng vẻ hoang mang không thể giấu. Thẩm Trì để cô làm vậy sao? Hắn hoàn toàn tin tưởng một người mới gắp như cô đến mức giao một dự án