Mê Vợ Không Lối Về

Chương 419


trước sau

Chương 419:

 

“Đúng vậy.”

 

Lâm Tử Lạp chìm vào trầm tư, cô cảm nhận được Bạch Dận Ninh rất để ý Diêu Thanh Thanh, cũng rất trân trọng tình cảm thời niên thiếu của bọn họ.

 

Lần này, hắn có thể giao Diêu Thanh Thanh ra, chắc hẳn phải đấu tranh tư tưởng nhiều lắm.

 

Không bao lâu, xe dừng tại địa điểm mà Cao Nguyên đã gửi định vị đến điện thoại Thẩm Bồi Xuyên.

 

Đó là một nhà xưởng bị bỏ hoang, bên trong ngoài một mớ hỗn độn toàn đồ dùng vứt đi, cũng không có gì khác.

 

Diêu Thanh Thanh bị trói tay nằm trên mặt đất, miệng quấn chặt băng dính.

 

Cao Nguyên đứng ngoài cửa đợi bọn họ, thấy bọn họ tới liền nói: “Bạch tổng nhà tôi ở trên lầu, ngài ấy chỉ nhìn, không tham gia, người cũng giao cho các người rồi, cũng sẽ không can thiệp nữa.”

 

Ẩn ý chính là, Tông Triển Bạch muốn xử lí người thế nào, hắn cũng không nói một lời.

 

Thái độ này, Tông Triển Bạch rất hài lòng, hắn không phải người xấu, cũng chẳng phải người tốt, hết lần này đến lần khác, hắn không thể không truy cứu, lần trước là động đến Lâm Tinh Tuyệt, lần này suýt nữa lấy mạng Lâm Tử Lạp, tất cả đều chạm tới ranh giới cuối cùng của hắn.

 

Cao Nguyên làm động tác mời: “Người ở bên trong.”

 

Thẩm Bồi Xuyên đi trước dò đường, Tông Triển Bạch nắm chặt tay Lâm Tử Lạp theo sau, nền đất không sạch sẽ lắm, còn có đồ đạc vứt lung tung, Tông Triển Bạch nhắc cô đi chậm một chút.

 

Lâm Tử Lạp đang ôm một bụng tâm sự, không nghe thấy lời của hắn.

 

Tông Triển Bạch dùng lực véo vào eo cô để cô cảm nhận thấy: “Nghĩ gì đó?”

 

“Không có gì.” Lâm Tử Lạp mím môi.

 

Thực ra cô đang nghĩ nếu Diêu Thanh Thanh nhận lỗi, cô có thể nể mặt Bạch Dận Ninh, bảo Tông Triển Bạch đừng truy cứu nữa.

 

Tiến sâu vào nhà xưởng, khí lạnh ngày càng nhiều, cánh cửa sổ cũ nát mở ra, nhưng mái nhà che khuất hết ánh sáng mặt trời, một bầu không khí âm u bao trùm.

 

Diêu Thanh Thanh bị trói tay chân, nằm trên mặt đất, thấy Lâm Tử Lạp liền trừng mắt nhìn cô.

 

Cô ta chỉ hận không thể lườm cô đến mức biến thành cái lỗ.

 

Đôi mắt Tông Triển Bạch khẽ nheo lại, không giận mà đầy sức uy hiếp, khiến người khác kinh sợ: “Còn dùng ánh mắt này nhìn cô ấy, tôi chọc mù mắt cô.”

 

Diêu Thanh Thanh sợ hãi co rúm lại, không dám

nhìn nữa, cô ta cúi thấp đầu, vặn vẹo trên mặt đất, muốn trốn khỏi nơi này.

 

Nhưng cô ta có dùng sức thế nào, cũng không di chuyển được dù chỉ một bước.

 

Lâm Tử Lạp nhìn ánh mắt của Tông Triển Bạch, cái người này, cái tính khí này, cô chỉ hi vọng Diêu Thanh Thanh biết thức thời, có thể đỡ khổ sở hơn một chút.

 

Đều là phụ nữ, cô cũng có lòng trắc ẩn.

 

Cho dù Diêu Thanh Thanh muốn hại cô trước, cô cũng bằng lòng cho cô ta một cơ hội hối cải.

 

Cao Nguyên chuẩn bị hai cái ghế sạch sẽ, Tông Triển Bạch bảo Lâm Tử Lạp ngồi xuống.

 

Thẩm Bồi Xuyên ngồi xổm xuống trước mặt Diêu Thanh Thanh, xé băng dính trên miệng cô ta: “Nói đi, có phải cô cho người đưa đồ chơi đến, vì sao lại muốn đẩy chị dâu tôi?”

 

Diêu Thanh Thanh cúi gằm mặt không nói.

 

Bộ dạng rất ngang ngược.

 

Thẩm Bồi Xuyên liếm liếm đôi môi khô khốc của mình, cười một tiếng: “Cô đây là muốn rượu mời không uống, uống rượu phạt?”

 

“Muốn giết cứ giết, hà cớ gì phải hỏi nhiều như vậy?” Cô ta vẫn cúi gằm mặt như cũ “Cái thế giới này chính là mạnh được yếu thua, phận sâu kiến như tôi, mặc cho các người chà đạp, lỗi không phải do tôi đi sai đường, mà là do các người, các người có tiền có thế.”

 

“Ha.” Thẩm Bồi Xuyên cười gằn, đây là nói bọn họ cầy quyền cậy thế bắt nạt người khác?

 

“Này, là cô, là cô chọc đến bọn tôi trước!”

 

“Là cô ta quyến rũ Dận Ninh trước!” Diêu Thanh Thanh cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu, không dám nhìn thẳng vào Lâm Tử Lạp, mà nhìn trừng trừng vào Thẩm Bồi Xuyên.

 

Thẩm Bồi Xuyên lại một lần nữa cười gằn.

 

Lâm Tử Lạp quyến rũ Bạch Dân Ninh?

 

Mắt của Lâm Tử Lạp bị mù rồi à, Tông Triển Bạch không muốn, lại muốn quyến rũ Bạch Dận Ninh?


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện