Tác giả: Lâm Miên Miên
Editor: Lili
Đến tận giữa La Bối vẫn trong trạng thái mơ màng.
Cô mơ thấy cuộc đời của một vài người, chính mắt trông thấy tương lai của họ nhưng cô chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày thấy tương lai của chính mình. Cô ngồi trong văn phòng, đối mặt với một đống hồ sơ sổ sách nhưng vẫn mãi chưa hồi phục lại tinh thần.
Vậy cô cũng là một nữ chính trong một cuốn tiểu thuyết sao?
La Bối đột nhiên nghĩ tới cô gái Khương Oái xuất hiện ngày trước, nghĩ đến những lời cô ta nói, trước kia cô chỉ cảm thấy đầu óc cô gái này có vấn đề, bây giờ nghĩ có thể Khương Oái đã sớm biết tất cả mọi chuyện hay không? Cô có suy nghĩ to gan hơn là Khương Oái cũng giống như cô, cô ta xem được cuộc đời của Cố Khiêm Ngôn nên muốn thừa dịp Cố Khiêm Ngôn vẫn là Chu Kiến Quốc để xen vào chăng?
Đúng là có khả năng này, vốn dĩ lúc trước cô còn cảm thấy trong tình cảm khăng khăng cố chấp của Khương Oái đối với Cố Khiêm Ngôn có lẫn những thứ khác thì ra cô ta đã sớm biết thân phận thật sự của Cố Khiêm Ngôn.
Độ dài quyển tiểu thuyết này cũng ngắn, ít nhất không dài bằng quyển tiểu thuyết của Triệu Phiên Phiên và Lôi Vũ Hạo nhưng cô muốn biết chuyện gì thì đã biết rõ ví dụ như cô và Cố Khiêm Ngôn vẫn luôn hạnh phúc bên nhau hay sau này bọn họ kết hôn hoặc cuối cùng cô còn thành lập một công ty có mặt trên thị trường chứng khoán.
Nếu một người biết trước tương lai của chính mình thì có phải không còn ý nghĩa gì nữa hay không?
Hai năm qua, La Bối và Triệu Phiên Phiên đã trở thành hai người bạn tốt không có gì giấu nhau, cũng trở thành bạn thân của siêu sao tương lai Giang Tư Hàn, thậm chí còn thay đổi thời thơ ấu và tính cách của Phương Cảnh Châu. Cô biết những người này đối với cô không chỉ là những nhân vật trong sách, họ là những tồn tại chân thật là con người có máu có thịt.
Tuy cô không biết thế giới này đã xảy ra sai lệch gì mà vài thế giới tiểu thuyết bị trộn lẫn vào nhau nhưng La Bối vẫn luôn tin tưởng, đây là thế giới hiện thực, thế giới hiện thực của cô, nơi cô sống hơn hai mươi năm.
La Bối đi xuống toilet dưới lầu rửa mặt bằng nước lạnh, đột nhiên thấy tỉnh táo lại.
Dù đó có phải là tương lai của cô và Cố Khiêm Ngôn hay không thì cô cũng không nên để một giấc mộng ảnh hưởng đến cuộc sống của mình.
Hãy quên đi giấc mộng kia, hãy cố gắng hết sức, làm giám đốc cũng được, hôn nhân hạnh phúc cũng thế, hãy quên đi.
Nghĩ lại bây giờ cô chỉ là một bà chủ nhỏ, cũng mới xác lập quan hệ với bạn trai...... Ai biết tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, nếu quá cố chấp với tương lai như trong mộng thì sẽ đánh mất bản thân.
Quên tất cả những chuyện này vì đây không phải một quyển tiểu thuyết.
Sau khi nghĩ kĩ mọi chuyện, La Bối cũng suy nghĩ thoáng hơn, cô đi ra toilet, nhìn cậu học đồ đang dán màng xe bên ngoài, sư phó đang bảo dưỡng oto, nhân viên mới cũng đang rửa xe...... Cô gái cô mới thuê để bán hàng online lúc này vừa hút trà sữa vừa kiên nhẫn mà ứng phó các loại vấn đề của khách hàng.
Ánh nắng mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ vào trong phòng nhìn vô cùng ấm áp.
Nghĩ đến đây, La Bối gửi tin nhắn cho Cố Khiêm Ngôn, "Buổi trưa anh nhớ ăn cơm đúng giờ đấy."
Cố Khiêm Ngôn đang xử lí công văn cầm di động thấy tin nhắn, anh cười, gọi điện thoại cho trợ lí, nghiêm túc nói: "Gọi cho tôi một suất cơm ở nhà ăn."
Trợ lý ngơ ngác vâng dạ.
Cố Khiêm Ngôn lại nói: "Thức ăn đa dạng chút, hai món mặn, một món chay, một bát canh, bạn gái tôi sẽ gọi điện kiểm tra."
Trợ lý cứ như vậy bị tắc cho một đống thức ăn chó.
Lúc đi ra khỏi phòng, anh ta mới phản ứng lại, cái gì? Phó tổng có bạn gái? Ai? Chuyện khi nào?
Mười phút sau, trợ lý lấy về một suất cơm rồi nhìn Cố Khiêm Ngôn điều chỉnh đủ góc độ để tìm một góc chụp ảnh bữa cơm đẹp nhất gửi cho La Bối xem, "Thức ăn ở Cố thị bọn anh cũng không tệ lắm nhỉ, nếu đặt cơm bên ngoài ít nhất cũng phải 20 tệ đấy. Anh ăn cơm đây, em cũng nhớ rõ ăn đúng giờ, không được uống trà sữa đâu đấy."
La Bối nhìn trà sữa trân châu mà em gái bán hàng mua cho cô, nghĩ nghĩ, vẫn uống một ngụm rồi mới chậm rì rì nhắn lại, "Vâng, em ăn rồi, không uống trà sữa."
Cố Khiêm Ngôn lập tức nhắn lại, "Bình thường em đã không nhấn mạnh như thế, chắc chắn em đang uống trà sữa. Thôi, không nhắc em nữa, em uống ít thôi."
Nếu không phải biết tính cách của Cố Khiêm Ngôn thì La Bối nghi ngờ anh đặt máy theo dõi trong văn phòng của cô.
Anh quá hiểu cô, cô cũng quá hiểu anh, cho nên nếu có một ngày một trong hai người thay lòng đổi dạ thì người thứ nhất biết chính là đối phương.
***
Nhân viên mới là một người mới 20 tuổi, cậu ta nói trước đây làm phục vụ ở một quán cà phê, sau thấy bên này tuyển người nên bỏ việc ở đó đến đây xin việc.
Nhân viên mới nhìn tuấn tú, sạch sẽ văn nhã, La Bối hỏi cậu ta vì sao lại từ chức? Phải biết rằng rửa xe ở đây đâu có thoải mái bằng làm ở quán cà phê bởi vì quán cà phê đối diện buôn bán cũng bình thường, nghe nói khi còn nhỏ mơ ước của bà chủ là mở quán cà phê nên cũng không quan trọng việc kiếm tiền. Hơn nữa đãi ngộ ở đó cũng không tồi, làm ba ngày được nghỉ một ngày, bao ăn không bao ở.
Đối với vấn đề này, cậu ta trả lời là muốn học việc.
Hiện tại cửa hàng bảo dưỡng càng ngày càng nhiều, nhà nào cũng có xe, đúng là nhu cầu về công việc này đang tăng. Cậu ta nghĩ cũng không sai, hiện tại tuy rằng còn đang là thời