Biên tập : R Bê Đê
" ... nhóc mèo kia lại không tấn công, chỉ cọ đầu vào móng vuốt của Phương Hoà ... "
Lê Chấn xoa đầu Phương Hoà, ôm cậu đứng cạnh những cây thép dài, Phương Hoà duỗi cổ nhìn, mèo tang thi nằm ở góc tường gần cửa chính, bị các thanh thép che lại, nếu không phải bị nó tấn công một lần, thì cậu cũng không tưởng tượng được một con mèo tang thi sơ sinh có sức mạnh khủng bố như vậy.
Mừo tang thi trông xinh xắn hơn tang thi bên ngoài rất nhiều, toàn thân là lông ngắn xù xù màu trắng tinh, mắt híp lại rất nhỏ, mơ mơ màng màng, nhìn không hề giống tang thi ăn thịt uống máu chút nào, nó còn chẳng to bằng bắp ngô cậu mới ăn, nếu không phải nó không có hơi thở, thì cậu đã nghĩ nó là mèo biến dị.
Hơn nữa, dù bị tấn công một lần, Phương Hoà cũng chưa xác định được dị năng của nó là gì, nó làm thế nào đánh bay được mình.
" Anh đoán nó có dị năng gì? " Phương Hoà hỏi.
Lê Chấn nhíu mày, hắn đang suy nghĩ xem khống chế mèo tang thi bằng cách nào, nghe được Phương Hoà hỏi, hắn cúi đầu. " Em thử nói tình trạng của mình lúc đó xem. "
" Tôi đột nhiên thấy hô hấp khó khăn, cả người như bị ai bóp chặt vậy, sau đó toàn thân mất khống chế bị ném bay ra ngoài, tôi cảm thấy giống tinh thần lực của anh, nhưng mà cũng không hẳn. " Phương Hoà cố gắng nói một cách đơn giản.
Lê Chấn im lặng nhìn mèo con trên đất, con mèo này với trường hợp Lương Tư cũng không giống nhau, cháu trai hắn tiy rằng cấp bậc dị năng cao, sức mạnh lớn nhưng thể chất lại không tốt, nếu không có Lê Nguyệt thu lôi, duy trì bổ sung năng lượng thì có lẽ Lương Tư cũng không thể sống sót.
Mèo tang thi cũng giống Lương Tư ở chỗ đều mới được sinh ra không bao lâu, nhưng con mèo này thi hoá sớm, đã được virus cải tạo thân thể, có khi con mèo sữa nhỏ hơn bàn tay hắn lại cứng cáp hơn bê tông.
Dựa vào tình trạng của Phương Hoà lúc ấy, Lê Chấn không đoán được nó có dị năng gì, lúc hắn chuẩn bị phóng tinh thần lực qua để kiểm tra, thì Phương Hoà tha một con cá không lớn không nhỏ từ trong không gian ra.
Phương Hoà dùng móng vuốt đè con cá, ánh mắt xanh thẳm sâu kín nhìn Lê Chấn. " Thử xem. "
Lê Chấn giật giật khoé miệng, nhéo lỗ tao cậu một cái, lúc mèo con nhà hắn nghĩ ra kế hay đáng yêu đến mức hắn muốn ôm lên hôn vài cái, Lê Chấn cầm con cá lên, dùng tinh thần lực ném đến vị trí của mèo tang thi.
Lúc này chuyện kì lạ xảy ra, khi con cá tiếp xúc gần với mèo tang thi khoảng hai, ba mét lập tức dừng lại, giống như bị một sức mạnh khô hình khác tóm lấy, sau đó, sức mạnh này nghiền con cá thành thịt vụn, nhưng mảnh thịt mụn rơi rung toé xuống nền đât
Thấy một màn khủng khiếp này, Phương Hoà sợ hãi lùi lại lại, chân trước như sững sờ dừng ở giữa không trung.
Lê Chấn vô thức nắm chặt tay, nhìn về phía Phương Hoà.
Phương Hoà gật đầu, cậu cảm thấy khi nãy mình vẫn rất may mắn, một con tang thi gần cấp năm, lực công kích tuyệt đối không phải trò đùa, Phương Hoà lấy lòng, duỗi móng vuốt đặt lên tay Lê Chấn.
Lê Chấn duỗi tay, vuốt cổ Phương Hoà. " Lần này đã chừa chưa? "
Phương Hoà dụi đầu vào lòng bàn tay hắn, gật đầu thật mạnh .
Đúng lúc này, mèo tang thi run rẩy bò ra khỏi góc tường, móng vuốt nhỏ xíu chậm chạp bò từng bước, vất vả lắm mới bò tới chỗ thịt cá vụn trên đất, nhoài người bắt đầu ăn.
Sự đối lập làm Phương Hoà híp mắt lại, mèo tang thi có lực công kích mạnh như vậy lại bò cũng bò không xong?
Lê Chấn lại đang nghĩ đến phương thức tấn công của mèo tang thi, cảm giác nguy hiểm hắn đã từng cảm thấy khi đối diện Lương Tư, nếu muốn nói một cách dễ hiểu thì đây là sức mạnh kết giới, mèo tang thi có thể khống chế kết giới trong một khu vực nhất định, trong kết giới, tất cả mọi thứ đều chịu sự khống chế của nó, chẳng qua khi trước, kết giới của Lương Tư là môi trường dẫn điện, mà con mèo này có lẽ là kết giới liên quan đến dị năng hệ phong.
Cho nên, Lê Chấn có một suy đoán, mặc kệ là người hay tang thi, đạt tới cấp 5 đều sẽ tiến hoá ra một loại kết giới tương ứng với dị năng của mình.
Trong khu vực không gian của kết giới, chủ nhân kết giới là bất khả chiến bại, hắn khống chế mèo tang thi kia thế nào đây?
Bên kia Lê Chấn vắt óc suy nghĩ kế sách, Phương Hoà bên này nhìn chằm chằm mèo tang thi ăn sạch thịt vụn trên đất, không tưởng tượng nổi, con cá kia to hơn gấp mấy lần con mèo này, thế mà nó ăn sạch sẽ không chừa lại gì. Ăn xong, mèo tang thi nằm luôn tại chỗ, cuộn người thành một nhúm lông nhỏ, không có bất kì biểu hiện muốn tấn công gì.
Phương Hoà thấy thật khó hiểu, tang thi không phải là sinh vật không ngủ nghỉ, mục đích tồn tại duy nhất là ăn thịt uống máu sao? Sao mèo con tang thu này không giống đồng loại nó chút nào vậy?
Kiếp trước, cậu chưa gặp chuyện như này bao giờ, cũng không nghe thấy các vật thí nghiệm khác từng nói.
Phương Hoà quay đầu, nhìn Lê Chấn đang suy tư nhíu mày. " Anh nhìn ra được phương thức tấn công của nó không? "
Lê Chấn gật đầu. " Để tôi thử. "
Phương Hoà ngồi xổm trên đống thép, không quấy rầy Lê Chấn
Lê Chấn tập trung tinh thần, đôi mắt thuần đen càng thêm sâu thẳm, hắn nhìn mèo tamg thi trên đất, không chớp mắt một cái, sau đó phóng ra tinh thần lực, Lê Chấn thu tinh thần lực của mình thành