Biên tập : R Bê Đê
" Mèo Con, tôi hứa, đây là lần cuối cùng. "
Nhưng mà khi chạy đến dưới cây đào, Lê Chấn lại nhớ ra không có Phương Hoà điều hoà thì không thể bắt đầu tu luyện được, hắn chưa bao giờ hận cái thân thể nửa người nửa tang thi của mình như lúc này, Lê Chấn ôm thân thể nóng ran của Phương Hoà, cố gắng gọi cậu tỉnh lại.
Lê Chấn nhẹ giọng gọi nhỏ bên tai Phương Hoà, trái tim đau đớn, tay vẫn luôn vuốt ve đầu cậu.
Phương Hoà cũng không biết mình bị làm sao, cả người vô cùng khó chịu, nghe thấy tiếng Lê Chấn gọi mình, cậu hé mắt nhìn Lê Chấn đang ghé mặt lại gần mình, gương mặt lạnh như băng tựa sát vào người, khiến cơ thể vốn đang nóng rực của cậu thoải mái đôi chút. Phương Hoà cố gắng dùng móng muốn chạm vào mặt Lê Chấn, muốn kéo qua cọ cọ.
Động tác của cậu khiến hắn ngẩng đầu, đôi mắt thuần đen nhìn sâu vào đôi mắt mèo mơ màng. " Mèo Con "
" Nóng " Phương Hoà khó khăn mở miệng, hai chân trước quơ về phía Lê Chấn, muốn hắn đến gần một chút, tui muốn cọ, mặt lạnh cọ cọ thoải mái mà, sao anh lại không cho tui cọ?
Lê Chấn nhìn hai chân mèo của cậu, nói thì cơ thể không có độ ấm của hắn có thể giúp Phương Hoà hạ nhiệt, hắn liền ôm cậu đến gần mình, sau đó bốn chân của nhóc mèo duỗi ra dán lên lồng ngực hắn, cả người Phương Hoà vô cũng nóng, Lê Chấn cảm giác mình như đang ôm một quả cầu lửa vậy.
" Mèo Con, em có thể khởi động pháp quyết được không? " Lê Chấn đặt tay lên lưng Phương Hoà, giọng nói căng thẳng có chút khàn khàn.
Trong pháp quyết ngọc bích có nhắc đến thú hoá hình, triệu chứng của Phương Hoà bây giờ là việc nhất định sẽ xảy ra, nhưng hắn không ngờ sẽ nhanh như vậy.
Hiện tượng này xuất hiện đồng nghĩa Phương Hoà tiến gần hơn với hoá hình, có thể từ từ củng cố thân thể tốt, chờ đợi thời cơ hoá hình thích hợp. Ngược lại, nếu xảy ra sai sót gì thì Phương Hoà có thể sẽ tẩu hoả nhập ma, vĩnh viễn mất đi cơ hội hoá hình, càng nguy hiểm hơn là chỉ sợ cậu cũng dần mất đi tư duy, trở thành một con mèo thật sự.
Phương Hoà quả quyết từ chối. " Không muốn, nóng lắm! "
Quả quyết từ chối trong miệng Phương Hoà vào tai Lê Chấn thì chính là hữu khí vô lực, vô cùng yếu đuối, hắn đau lòng muốn điên rồi, đành ôm cậu ngồi tựa vào thân cây đào, dịu dàng an ủi. " Ngoan, khởi động pháp quyết, tu luyện xong sẽ không sao nữa. "
Phương Hoà vẫn mơ mơ màng màng nằm nhoài trên ngực Lê Chấn, vô cùng thoải mái, cậu còn muốn lật người, áp lưng vào bộ ngực mát lạnh này, nghe Lê Chând nói xong thì trong lòng vẫn âm thầm từ chối, mỗi lần cậu tu luyện thì cả người đều nóng lên, giờ đã nóng không chịu nổi rồi, giờ tu luyện thì cậu sẽ bị thiêu chết mất.
Lê Chấn nhìn Phương Hoà vẫn dán sát vào ngực mình, không có ý tu luyện, chỉ có thể tiếp tục nói. " Mèo Con, nhiệt độ cơ thể của em tăng lên vì dị biến, em muốn hoá thành người đúng không, nếu em muốn thì chúng ta phải tiếp tục tu luyện, ngoan, nhẫn nhịn một lát, em sẽ thấy thoải mái hơn. "
Phương Hoà mơ mơ màng màng nghe hắn nói, hoá hình? Cậu chợt hoảng hốt, nhớ tới lần mình bị sốt, hình như Lê Chấn và cậu môi chạm môi, Phương Hoà duỗi đầu lưỡi, cảm giác khi ấy, nghĩ lại vẫn thấy thích. Có phải bây giờ hôn hôn vài cái thì người cậu bớt nóng giống lúc ấy không?
Phương Hoà dùng bốn cái chân nhỏ run lẩy bẩy của mình cố gắng nhoài ngưới lên, đầu duỗi tới trước mặt Lê Chấn. Lê Chấn thấy vậy liền phối hợp nâng cậu lên trước mặt mình, lúc hắn nghĩ cậu sẽ điều hoà hơi thở để tu luyện, nhóc con này lại dùng hai chân trước ôm lấy đầu hắn, nhào tới gặm miệng hắn .
Hơi thở nóng rực phun trên mặt Lê Chấn, sau đó, miệng mèo hồng phấn dán lên đôi môi lạnh như băng của hắn.
Lúc Lê Chấn ngây người, Phương Hoà hoá thành thanh niên tuấn mỹ dễ dàng đè hắn trên mặt đấy. Lê Chấn ôm thanh niên vào lòng, vừa nôn nóng vừa bất đắc dĩ đỡ thân thể Phương Hoà. Chàng trai xinh đẹp này căn bản không biết cái gì là hôn, chỉ là dựa vào người hắn, không có kĩ thuật liếm môi hắn, cả người đều như dán vào cơ thể hắn, hận không thể mỗi chỗ đều cọ vào hắn.
Phương Hoà liếʍ ɭáρ bờ môi lạnh băng của Lê Chấn, cảm giác vô cùng thoải mái, cảm giác cả người không còn lông dựa vào Lê Chấn vô cùng tốt, so với lúc là quả cầu lông thì sảng khoái hơn nhiều, cơ thể mát lạnh khiến nhiệt độ nóng rực của cậu nhất thời giảm đi không ít.
Lê Chấn cho dù muốn ôm chặt thanh niên, mạnh bạo hôn cho đã nghiền, nuốt nhóc con liều lĩnh này vào bụng, nhưng lí trí còn sót lại của Lê Chấn bảo rằng, nếu khiến Phương Hoà duy trì hình người càng lâu, nhiệt độ cơ thể không chừng sẽ càng tăng thêm.
Lê Chấn hối hận không thôi, sớm biết như vậy hắn sẽ không vì ham mê đôi môi phấn hồng của nhóc con này mà mà cầm lòng chẳng đậu thì bây giờ đã không rơi vào hoàn cảnh này, hắn nên đợi khi bọn họ tu luyện tới cảnh giới nhất định, lúc mà hắn có thể tự mình điều hoà pháp quyết mới trêu chọc nhóc con này. Sớm biết nụ hôn thứ hai của bọn họ sẽ khiến Phương Hoà rơi vào tình trạng nguy hiểm, hắn có chết cũng phải nhẫn nhịn.
Hai đôi môi tách ra, Phương Hoà lại biến trở laii thành mèo, rời khỏi cơ thể mát lạnh, cậu nôn nóng vung móng vuốt, đôi mắt