Đêm nay cô phải ngủ cùng Hàn Thiên Phong? Hắn sẽ cho cô ngủ cùng sao? Đến vào phòng hắn cô còn không được vào thì nói gì đến việc ngủ chứ? Chắc chắn hắn sẽ không đồng ý.
"Không lẽ đêm nay mình sẽ ngủ ở phòng dành cho khách?" Nhìn tình hình như vậy thì có lẽ phải vậy thôi. Khi cô đang định đi về phía phòng dành cho khách thì đột nhiên hắn gọi cô lại:
"Này!"
Cô quay lại, ngạc nhiên hỏi:
"Có việc gì sao?"
"Cô không định ngủ sao? Còn không mau qua phòng." Nói rồi hắn cất bước đi trước.
Hạ Anh đứng ngây ngốc tại chỗ. Hắn... Hắn vừa đồng ý để cô vào phòng hắn sao? Đột nhiên cô kêu hắn lại:
"Khoan đã."
Hắn quay đầu nhưng không trả lời, không biểu hiện bất kì sắc thái nào.Gương mặt như đang chờ câu hỏi từ cô.
"Anh... Anh cho em vào phòng anh sao?"
"Nếu không muốn cô có thể ngủ ở phòng dành cho khách." Nói rồi hắn cất bước đi tiếp về phòng mình.
"Không... Không phải mơ." Phải! Đây là sự thật. Cô thật sự đã được Hàn Thiên Phong cho bước vào phòng của hắn. Lòng cô háo hức, rảo bước thật nhanh đi cạnh hắn. Nhìn bộ dạng háo hức, vui mừng của cô không hiểu tại sao hắn lại cảm thấy có chút vui lây.
Lúc nãy, khi nhìn thấy sự sợ hãi xen lẫn ngạc nhiên của cô thì hắn không hiểu, không hiểu vì sao cô lại có biểu cảm như vậy. Nhưng khi nghĩ lại, thì ra là do hắn. Đêm đó hắn đã quá hung dữ nên đã khiến cô phải sợ hãi như vậy. Nhưng là do cô đã làm vỡ đi món đồ kỉ niệm mà Cố An Vy đã để lại cho hắn. Cảm xúc lúc đó của hắn như vỡ tung, khiến hắn trở thành một con thú dữ, không thể kìm chế được. Hắn không ngờ, sự việc đêm đó đã khiến hắn trở thành một con quái thú trong mắt cô như vậy.Cứ vậy, mỗi người một cảm xúc, mỗi người một suy nghĩ mà đi về phòng.
Ở phía sau, khi hai người đi về phía trước thì dì Lâm đã lên đến nơi. Cùng lúc đó bà Hàn cũng mở cửa phòng ra. Cuộc đối thoại ngắn ngủi kia đều lọt vào tai cả hai. Hai người nhìn nhau, rồi lại nhìn về phía trước.
"Thật tốt quá." Đây là suy nghĩ của hai người. Phải! Thật tốt. Bà Hàn đang thử lòng hắn. Nếu như thật sự hắn không cho Hạ Anh vào ngủ cùng thì bà sẽ qua phòng khác ngủ. Nhưng nếu hắn chịu để cô vào cùng thì chứng tỏ lòng hắn không hoàn toàn ghét bỏ cô. Điều này có lẽ cả cô và Hàn Thiên Phong đều không biết, nhưng từ góc độ của người từng trải thì bà Hàn có thể khẳng định: Hàn Thiên