"Vậy cô ngủ cùng với anh ấy sao?"
"Vậy sao được chứ? Tôi ngủ phòng dành cho khách là được rồi."
"Em đừng ngủ ở đó." Hàn Thiên Phong lên tiếng. Nghe được câu nói này của hắn thì Hạ Anh cúi đầu, nắm chặt lấy tay mình. Cô biết mà. Sao hắn có thể để Cố An Vy ở một mình được chứ? Nhất định hắn sẽ bảo cô ấy ở cùng phòng với hắn. Mặc cho hắn muốn làm gì thì Hạ Anh cũng đâu thể ngăn cấm. Dù gì thì đó cũng là người con gái mà Hàn Thiên Phong yêu. Hắn làm vậy cũng là lẽ thường tình thôi. Vậy nhưng Hàn Thiên Phong lại nói:
"Em ngủ chung phòng với Hạ Anh đi. "
Hạ Anh ngạc nhiên, ngẩng đầu lên nhìn Hàn Thiên Phong. Cô như không tin được. Hắn không bảo An Vy ngủ cùng phòng với hắn mà là ngủ cùng với cô sao?
Cố An Vy dè dặt nhìn Hạ Anh.
"Vậy... Tôi có thể ở chung phòng với cô không?"
"Được chứ."
"Vậy... Tôi mang vali lên phòng trước." Cố An Vy định mang đồ đạc lên phòng thì Hạ Anh vội lại giúp.
"Để tôi giúp cô."
Đường Hạ Anh thầm nghĩ: "Sống chung như vậy có lẽ cũng không quá tệ đâu nhỉ?"
- ---
Thật sự là Hạ Anh và An Vy rất hợp nhau. Là vì bọn họ cùng yêu một người đàn ông sao? Có lẽ với vài người thì mối quan hệ này họ sẽ không bao giờ hòa hợp được với nhau được. Nhưng có một điều, Cố An Vy đã từ bỏ tình yêu này để nhường lại hạnh phúc cho Hạ Anh.
Hạ Anh rất cảm kích việc An Vy có thể chia tay, từ bỏ tình yêu đời mình vì người mình yêu. Cũng nhờ như vậy mà cô mới có thể đến với Hàn Thiên Phong.
Còn về Cố An Vy thì cô cảm thấy Hạ Anh là một người vợ tốt. Mặc dù biết cô là người yêu cũ của chồng mình nhưng vẫn đồng ý cho cô ở nhờ. Khi nhìn thấy Hàn Thiên Phong đưa cô về thì Hạ Anh dường như rất bất ngờ và cũng vẫn rất bình tĩnh. Nhưng trong mắt Hạ Anh lại ánh lên tia mất mác. Có lẽ cô sợ Cố An Vy sẽ cướp Hàn Thiên Phong ra khỏi cô. Chỉ như vậy cũng đủ thấy được tình yêu mà Hạ Anh dành cho Hàn Thiên Phong. Nhìn thấy được tình cảm của Hạ Anh dành cho Hàn Thiên Phong thì An Vy mới thấy quyết định của cô lúc trước là hoàn toàn đúng đắn.
Nói thì nói vậy thôi chứ trong ngày đầu tiên thì cả hai đều không tiếp xúc với nhau nhiều.
- ---
Sáng hôm sau, Hạ Anh vẫn dậy sớm để nấu đồ ăn sáng. Như thể tất cả hoạt động trong 1 tháng qua đều đã sớm trở thành thói quen của cô. Nhưng không chỉ mình cô dậy sớm mà Cố An Vy cũng vậy. Thấy Cố An Vy cũng dậy sớm thì Hạ Anh khá ngạc nhiên.
"Sao cô dậy sớm quá vậy?" Cả hai đồng thanh hỏi.
Cố An Vy cũng rất ngạc nhiên khi thấy Hạ Anh dậy sớm như vậy. Đường Hạ Anh - tiểu thư Đường gia, từ nhỏ đã được nuông chiều thế nhưng lại dậy sớm để nấu đồ ăn sáng sao? Cô không ngạc nhiên mới lạ đó.
Hạ Anh ngại ngùng trả lời:
"Tại dạo này tôi quen dậy sớm để nấu đồ ăn sáng cho Thiên Phong kịp ăn đi làm ấy mà."
Câu trả lời này của Hạ Anh hoàn toàn là lời thật lòng, nhưng khi nói hết câu cô mới nhớ mình đang nói chuyện cùng Cố An Vy - người yêu cũ của hắn. Cô nói ra câu này tự nhiên như vậy sẽ làm An Vy tổn thương không phải sao? Hạ Anh cảm thấy có lẽ Cố An Vy sẽ cảm thấy cô đang thể hiện tình cảm trước mặt cô ấy. Như vậy Cố An Vy sẽ buồn không phải sao?Đột nhiên cô