Mew vô phòng sách thì thấy Gulf đang đứng dưới kệ sách nhìn giá sách.
Anh đem dĩa trái cây đặt trên bàn làm việc rồi bước lại phía Gulf.“Em đang xem gì đó?”“Sách ở đây anh đọc hết toàn bộ rồi sao?” Gulf nghe thấy tiếng Mew nói thì quay sang Mew hỏi.“Cũng không hẳn, ở kệ bên trái bàn làm việc có một ít sách mới lấy về, vẫn chưa có thời gian xem.”Gulf trợn cả mắt lên, đọc vậy là quá nhiều rồi, không bù cho cậu.“Haizz, chả bù cho em” Gulf thở dài một cái.“Như em thì sao? Như em cũng tốt mà.” Mew lại xoa đầu Gulf, động tác này bây giờ gần như là thói quen của anh vậy.Mew kéo Gulf về phía bàn làm việc, để cậu ngồi lên đùi mình, tay thì găm một miếng táo rất tự nhiên đưa lên miệng cậu.“Để em xuống đi, em rất nặng đó.”“Không sao, anh thích vậy, nếu em không nhúc nhích thì còn thích hơn.” Một tay còn lại của Mew đã vòng qua ôm lấy eo cậu, giữ chặt Gulf, không để Gulf đứng lên thành công.“Sao anh có thể cứng đầu vậy chứ?”Nói vậy thôi, nhưng cậu cũng ngưng vùng vẫy, ngoan ngoãn ngồi trong lòng Mew há miệng ăn trái cây mà Mew đưa đến bên miệng.
Tay cậu rảnh nên tiện tay với lấy quyển sách trên bàn mở ra xem, quyển sách khá dày và nặng, trong sách nói về các loại máy móc nhưng sách này viết bằng tiếng anh.
Gulf lật lật mấy trang không hiểu lắm lại bỏ xuống, tay cậu đặt lên tay của Mew đang ở trên bụng cậu.“Có phải anh học tiến sĩ ở Mỹ không?”“Đúng vậy, anh học thạc sĩ với tiến sĩ ở Mỹ hết.”“Sao anh lại về nước vậy?”“Em đoán xem.” Mew cười.“Em làm sao mà đoán được cơ chứ, lúc đó em còn chưa quen anh.” Gulf hờn dỗi nói.“Anh về nước vì một người.” Mew không để tâm nói, tay vẫn găm trái cây cho Gulf.“ à ột ười ất uan ọng ao?”Lời tác giả: Đúng vậy, đây không phải là Băng viết sai chính tả đâu, mà là Gulf nhà ta vừa nhai táo vừa nói, nên phát âm không rõ ràng.
Cả nhà đoán xem Gulf nói gì nào?“Khi nào có cơ hội lại kể cho em.
Giờ thì đến giờ đi ngủ trưa rồi”“Không, em phản đối.
Em không ngủ trưa.” Gulf kháng nghị.“Phản đối vô hiệu(*).
Đi thôi.”(*) Vô hiệu: Không có tác dụng.“Aaa!!”Gulf la lên một tiếng, là Mew ôm ngang cậu lên theo kiểu công chúa.
Gulf cũng sợ té nên vòng tay qua cổ anh ôm lấy anh.Rất nhanh hai người đã về đến phòng ngủ, đặt Gulf xuống giường xong Mew cũng leo lên giường nằm bên cạnh cậu.“Em có muốn chơi game điện tử không? Chính là bộ đua xe địa hình mới ra hồi đầu hè đó.”“Có!” Mắt Gulf sáng lên.“Vậy thì phải ngủ trưa, dậy rồi mới được chơi.
Giờ thì nhắm mắt ngủ nào.”“Anh xem em là con nít đấy à?” Dù nói vậy nhưng Gulf vẫn ngoan ngoãn nằm im, đắp chăn lên.Mew bật cười:“Không có.
Anh xem em là người yêu của anh, không phải anh cũng ngủ cùng em đây sao.”Lúc này Gulf mới thôi cằn nhằn.Đúng thật sự là Mew chăm cậu kỹ như chăm em bé vậy, nhưng anh vui vẻ.Dù mới đầu kháng nghị nhưng rất nhanh Gulf đã chìm vào giấc ngủ, Mew vẫn nằm bên cạnh vỗ lung cậu dỗ cậu ngủ.
Đến khi chắc chắn cậu ngủ say rồi anh mới rời giường, quay lại phòng sách.Ngồi trên bàn làm việc, anh tập trung làm nốt đồ án để gửi, thời gian chiều tối nay anh muốn dành thời gian bên cạnh Gulf.…..Một lúc sau Gulf cũng mơ màng tỉnh giấc, nhìn qua bên cạnh không thấy Mew đâu, không biết Mew đi đâu rồi nhỉ? Gulf nghĩ.Cậu vẫn mắt nhắm mắt mở như vậy đi loanh quanh tìm Mew, đi vô nhà tắm không có bóng dáng ai.
Mở cửa phòng ngủ ra ngoài, cậu đứng ngơ nhìn phòng khách và phòng bếp cũng yên ắng.
Nhấc chân tiến vô phòng sáng thì thấy Mew mắt đeo kính, đang chăm chú gõ trên máy tính.Nghe tiếng động, Mew ngước lên nhìn thì thấy Gulf đang đứng trước cửa, tay vẫn đang dụi mắt.
Anh mở kính ra rồi gọi cậu:“Em tỉnh rồi? Lại đây.”Nghe anh gọi, cậu nhấc chân tiến về phía anh.
Lần này cũng bị Mew kéo vào lòng, ngồi trên đùi anh.
Lần này Gulf không phản kháng nữa.“Sao lại không mang