Đến chiều thì Mew và Gulf đã có mặt tại nhà Gulf, vừa tới nơi thì đồ họ mua lúc sáng cũng vừa tới, cả hai xách túi to túi nhỏ vô nhà đặt trong phòng ngủ.Lúc này Mew quay ra xe mở cốp ra, bê nhừng thùng nước thùng sữa và đồ mua ở siêu thị vô bếp.
Vì đồ quần áo tất cả đều là của Gulf nên Gulf nhận công việc xếp quần áo trong phòng ngủ, còn Mew loay hoay ở trong bếp.Anh sắp xếp tủ lạnh và bếp đâu vô đó, đồ cần để tủ lạnh thì đều được xếp vào một cách ngăn nắp, khoa học.
Đồ có thể để bên ngoài thì được Mew xếp gọn lên tủ bếp.
Nước sữa các loại anh chỉ xếp một nửa vô tủ lạnh, một nửa còn lại thì để bên ngoài.Nhân tiện đang trong bếp, anh cũng giúp Gulf lau sơ dọn lại nồi niêu, bát đũa cũng đống chai lọ gia vị đang ngổn ngang(*) trong bàn bếp.
Mew làm rất nhanh, Gulf cất đồ xong ra ngoài thì cơ bản Mew đã làm xong.
Anh lại đang cắt trái cây làm nước ép cho Gulf, là một ly ép táo thơm ngon.(*) Bừa bộn.Mới dọn có một xí mà Gulf đã đổ mồ hôi, thấy nóng nực, nên nhận được ly nước ép mát lạnh này làm cậu giảm được một phần nhiệt trong người.
Cả hai ngồi nghỉ ở bàn ăn trong bếp, Mew nói:“Nước anh xếp vô tủ lạnh một nửa, nửa còn lại anh để bên trong tủ dưới bên cạnh tủ lạnh.
Snack với bánh quy thì anh để trên tủ bếp phía trên, ngay đó.” Gulf nhìn theo cánh tay Mew, hướng Mew đang chỉ.
Chăm chú gặt đầu.“Đồ ăn tươi thì anh để vô trong tủ lạnh rồi, phân loại rồi.
Bao giờ em muốn nấu thì chỉ cần lấy ra rửa là nấu được luôn nhé!”“Dạ.” Gulf gật đầu.“Tối nay em đi xem phim với anh nhé!”“Dạ.
Hả?” Gulf dạ theo quán tính, đến khi phản ứng lại Mew nói gì mới hả.Thiệt tình Gulf ở bên Mew khi nào tâm hồn cũng treo ngược cành cây(*) hết á.(*) Mơ màng, không chú ý mọi việc.“Vậy là em đồng ý rồi nhé, tý nữa ta sẽ đi ăn tối rồi đi xem phim nhé.
Hôm nay có bộ này anh thấy mọi người nói cũng hay lắm.”“Dạ vậy cũng được ạ, thế em đi tắm trước nha.
Người toàn mồ hôi à.”“Được, anh chờ em.”Nghe Mew trả lời chỉ đơn giản như vậy mà Gulf cũng đỏ mặt.Sau khi Gulf đi, Mew nhận lấy cái ly đã được Gulf xử lý sạch sẽ đem đi rửa sạch.Lần này hai người đi ăn ở một nhà hàng món Nhật.
Gulf ăn được rất nhiều, nào là sushi, mì Soba(*),… nhưng Mew mãi không thấy cậu đụng vào món Tempura(*).(*) Tên riêng của các món ăn bên Nhật Bản.“Em không thích Tempura hả Gulf?”“Không phải, em cũng muốn ăn lắm nhưng em không ăn được tôm, em bị dị ứng.”“Em bị dị ứng với tôm?” Mew cao giọng hỏi.“Đúng vậy a.
Nếu có một ngày thế giới đến ngày tận thế thì trước ngày đó em sẽ ăn thật nhiều tôm, đến khi không ăn nổi nữa mới thôi.” Gulf vừa ăn mì, nghĩ nghĩ rồi cười cười, nhưng cũng rất nghiêm túc trả lời.“Thế ngoài tôm ra em còn không ăn được gì nữa không?”Gulf trầm tư một chút rồi trả lời:“Hình như không ạ, chắc là vậy.”Mew không tin lắm vào câu ‘hình như’ này của Gulf.“Nếu sau này còn nhớ ra không thể ăn gì thì nói ngay với anh nhé.” Mew dặn.“Dạ.”Hai người giải quyết