Mị Ảnh

Ngụy Phệ Châu


trước sau

Một câu nói của Quái lão khiến cho Nghệ Phong sững sờ. Nhiếp Hồn Sư năm tinh chỉ tương đương với Tướng cấp, vậy mà có thể thôn phệ một tên Vương cấp?

Trời ạ! Điều này sao có thể? Kém nhau một cấp bậc như khoảng cách giữa trời và đất vậy. Theo lý thuyết, Tướng cấp không có khả năng đánh bại Vương cấp, lại càng không thể có khả năng thông phệ!

Lúc này Nghệ Phong mới hiểu sự kinh khủng của Phệ Châu, trong lòng hắn cũng hưng phấn. Hắn nổi lên một ý nghĩ điên cuồng: Phệ Châu, ta nhất định phải sở hữu Phệ Châu!

- Trong giới Nhiếp Hồn Sư, bất luận kẻ nào cũng muốn có được Phệ Châu, nhưng số lượng người sở hữu lại rất nhỏ. Ngoại trừ nguyên nhân khó tìm thì còn có nguyên nhân khi thôn phê Phệ Châu quá nguy hiểm. Một khi ngươi không cẩn thận sẽ lập tức hóa thành hư vô. Người sở hữu Phệ Châu có thể đếm trên đầu ngón tay, hơn nữa không ai không phải cường giả trong giới!

Dường như Quái lão hiểu được Nghệ Phong đang nghĩ gì, thản nhiên lên tiếng.

Lời nói của Quái lão như dội cho Nghệ Phong một chậu nước lạnh, khiến hắn tỉnh táo trở lại. Tuy hiện giờ hắn không áp chế được ham muốn sở hữu Phệ Châu nhưng đã bình tĩnh hơn trước rất nhiều!

- Vậy Quái lão ngài có sở hữu Phệ Châu hay không?

Nghệ Phong quay đầu hỏi Quái lão, hắn cũng muốn biết Quái lão đầu có sở hữu thứ kinh khủng như vậy hay không.

Quái lão đầu không nói gì, khẽ búng ngón tay, một ngọn hư hỏa tỏa ra quang mang lục sắc bắn ra. Hư hỏa vừa xuất hiện, Nghệ Phong liền cảm thấy linh hồn mình run rẩy, giống như ngay lập tức sẽ bị hút đi!

Cảm nhận được sau lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh, trong lòng Nghệ Phong sợ hãi không thôi:

- Đây chính là uy thế của Phệ Châu sao? Chỉ cần vừa xuất hiện đã khiến người khác rùng mình!

Quái lão không để ý tới biểu tình của Nghệ Phong, hư hỏa ở đầu ngón tay nhanh chóng to ra, rất nhanh phân giải thi thể của Mộc Linh Nghĩ Vương, chỉ không đầy vài giây, thân thể của Mộc Linh Nghĩ Vương đã rút nhỏ hơn nửa.

Nghệ Phong kinh hãi nhìn một màn nay, hiển nhiên hắn đang chấn động!

- Phệ Châu của ta thuộc tính mộc âm hóa giải mộc hệ rất đơn giản. Kỳ thực điều lợi hại nhất của Phệ Châu không phải thôn phệ năng lượng mà là thôn phệ linh hồn, đây mới là điều kinh khủng nhất. Cường giả khi tranh đấu, linh hồn bị tổn thương mới nguy hiểm.

- Thuộc tính mộc âm? Phệ Châu còn phân ra thuộc tính sao?

Nghệ Phong nghi hoặc hỏi lão quái đầu.

- Lời vô nghĩa! Phệ Châu không chỉ phân loại theo thuộc tính, hơn nữa căn cứ vào uy lực mỗi thuộc tính còn có bài danh!

- Bài danh? Vậy Phệ Châu của ngài bài danh số mấy?

Nghệ Phong hiếu kỳ hỏi.

- Bài danh thứ tư!

Lão quái đầu có chút tự hào nói.

- Phệ Châu tổng cộng có mười loại, sắp xếp theo kim mộc thủy hỏa thổ, ừong mỗi loại thuộc tính lại chia hai loại là âm và dương!

Nghệ Phong có chút minh bạch rồi, thế nhưng hắn vẫn còn một nghi vấn:

- Nếu Phệ Châu phân ra thuộc tính, vậy nó chỉ có thể thôn phệ năng lượng và linh hồn cùng thuộc tính a. Nếu như đụng tới thuộc tính đối ứng, có phải Phệ Châu không còn tác dụng nữa?

Lão quái đầu trừng mắt liếc Nghệ Phong, rất bất mãn nói:

- Ai nói cho ngươi lý luận này? Phệ Châu phân ra thuộc tính không có nghĩa là nó chỉ thôn phệ được năng lượng và linh hồn cùng thuộc tính. Chỉ là nó thích hợp thôn phệ năng lượng và linh hồn cùng thuộc tính hơn so với những loại năng lượng và linh hồn khác mà thôi!

Lão quái đầu giải thích khiến Nghệ Phong bừng tỉnh. Nghĩ lại với suy đoán của mình vừa rồi, không khỏi cảm thấy buồn cười, nếu như Phê Châu chỉ có thể đối phó một loại thuộc tính mà nói, sao khiến vô số nhiếp hồn sư đều đánh chủ ý tới nó được?

- Quái lão, vậy vì sao chỉ có nhiếp
hồn sư mới có thể sở hữu Phệ Châu? Võ giả không thể được sao?

- Võ giả? Không có nguyên hồn cường đại, làm sao có thể dung nhập Phệ Châu, cho dù hắn miễn cưỡng dung nhập vào, nhưng chỉ có nhiếp hồn thuật mới thi triển ra được uy lực của nó. Thế nên, võ giả cho dù có, cũng chỉ có thể nhìn!

Lão quái đầu nói lời rất thối tai, phảng phất như thân phận nhiếp hồn sư của mình là vô cùng tài giỏi, lão nhìn Nghệ Phong khinh bỉ một trận.

- Thì ra là thế! Có điều, hạt châu này có quan hệ gì với Phê Châu?

Nghệ Phong nghi hoặc hỏi.

- Tiểu tử ngươi mới bước vào lĩnh vực nhiếp hồn sư không bao lâu, có nhiều chuyện chưa biết. Sau Phệ Châu, có một thứ gọi là ngụy Phệ Châu, tuy rằng có hai chữ Phệ Châu, thế nhưng lại thêm một từ ngụy, cách biệt một ừời một vực! Thế nhưng, mặc dù là vậy, lực thôn phệ của ngụy Phệ Châu cũng không thấp, hơn nữa có thể tăng trưởng theo đẳng cấp nhiếp hồn sư, điều này khiến vô số nhiếp hồn sư lựa chọn dung nhập nó với nguyên hồn. Dù sao trên đời này, người có thể sở hữu Phệ Châu không được mấy, đại đa số chỉ còn cách làm như vậy.

Lão quái đầu giải thích.

- Vậy ý của ngài là, thứ này chính là ngụy Phệ Châu?

Nghệ Phong nhàn nhạt nhìn mộc linh nhĩ vương đang nằm trên mặt đất, đã bị lão quái đầu thôn phệ không sai biệt lắm, hắn nghi hoặc nói với lão quái đầu.

- Đúng vậy! Vận khí tiểu tử ngươi tựa hồ không tồi. Cư nhiên có thể thu được bảo vật như vậy. Nếu như thứ này có thể dung nhập với nguyên hồn của ngươi, sức chiến đấu của ngươi sẽ được đề cao một tầng thứ!

Lão quái đầu cũng rất bội phục vận khí của Nghệ Phong, tuy rằng thứ này kém hơn nhiều so với Phệ Châu, thế nhưng cũng rất ừân quý, có rất nhiều nhiếp hồn sư cũng không chiếm được thứ này. Trong một trăm người, may ra chỉ có hai ba người gặp được, còn không nhất định có thể dung hợp thành công.

Nghệ Phong nghe được có thể đề cao sức chiến đấu, ánh mắt lập tức sáng ngời, nhìn hạt châu thể bên trong mộc linh nghĩ vương, có chút lửa nóng.

- Cái kia... Quái lão! Ngài có thể nói cho ta biết, làm thế nào mới dung nhập được thứ này trong nguyên hồn a?

Nghệ Phong có chút nịnh nọt nhìn lão quái đầu, nói.

- Tiểu tử, cầu xin ta đi. Ngươi cầu xin, ta liền nói cho ngươi!

Lão quái đầu đắc ý nhìn Nghệ Phong, bộ dáng đắc chí tới cực điểm, Nghệ Phong thật muốn một cước đá chết lão.

- Lão đầu, chúng ta quan hệ tốt như vậy. Nói cầu xin có quá tổn thương cảm tình a! Nếu không như vậy đi, lần sau ngài đi tìm nữ nhân, ta sẽ giúp ngài tìm một người đẹp như hoa đến cho ngài, thế nào?

Nghệ Phong nhìn lão quái đầu ngượng ngùng cười nói, trong lòng lại ân cần thăm hỏi lão trăm nghìn lần.

- Tiểu tử, muốn ta dạy cho ngươi rất đơn giản, nhanh hối lộ ta đi! Nói không chừng khiến ta vui vẻ, ta sẽ đáp ứng!

Lão quái đầu rất đắc ý nhìn Nghệ Phong, biểu tình rất kiêu ngạo

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện