Minh Châu chỉnh trang một chút, mang mạn che mặt bước ra ngoài xe.
- Thảo dân Minh Châu, bái kiến Hoắc tướng quân.
Hoắc Dương mặt không cảm xúc.
- Tiểu thư, miễn lễ.
Minh Châu đứng lên, nhìn thẳng vào mắt Hoắc Dương.
Hoắc Dương cũng là lần đầu nhìn thẳng vào cô nương gia, trong đầu hiện lên suy nghĩ, nàng có đôi mắt thật đẹp, thật sáng.
Ánh mắt nhìn hắn thẳng tấp, không mang chút tâm tư nào.
Lúc này mới nhẹ giọng.
- Tiểu thư, huynh đệ ta, Tề Hành đã mạo phạm đến Xuân Hạnh cô nương bên cạnh tiểu thư.
Xét cho cùng, hắn đã thống khổ suốt từ nãy đến giờ, xin Xuân Hạnh cô nương nể mặt cho thuốc giải, tha cho hắn lần này.
Ta sẽ quản chặt hắn, không để hắn làm phiền chư vị nữa.
Minh Châu thích những người như thế này.
Nói chuyện rõ ràng, đúng trọng tâm.
Đơn giản dễ hiểu.
- Ta đã nghe qua.
Nha đầu Xuân Hạnh của ta cũng đã hành động thiếu chừng mực, ta cũng đã nhắc nhở nàng ấy.
Thật là làm khó cho tướng quân.
Xuân Hạnh, đưa thuốc!
Xuân Hạnh vâng lời, đưa cho Hoắc Dương một cái bình thuốc nhỏ.
- Sáng ngày mai, chúng ta sẽ tách ra, ai đi đường nấy.
Sau này có dịp, ta nhất định sẽ hậu tạ tướng quân.
Chúc tướng quân bình an, hành quân thuận lợi..
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Lai Sinh: Tương Tư Huyễn Mộng
2.
Nào Hay Xuân Mênh Mông
3.
Yên Chi Thượng Hoa
4.
Cuộc Chiến Thượng Vị
=====================================
Hoắc Dương hơi ngạc nhiên, nhưng cũng không nhiều lời, đáp lại.
- Ta đã biết.
Cô nương lên đường bảo trọng.
Cáo từ!
- Cáo từ!
Thời điểm này, Hoắc Dương chưa biết, hắn đã gặp được người con gái mà hắn sẽ dốc lòng bảo vệ cả đời.
Minh Châu cũng chưa biết, người đứng trước mặt sau này sẽ là một trong số các huynh trưởng mà nàng sẽ hết lòng phò trợ.
Lúc Hoắc Dương về đến doanh trại, thấy Tề Hoành đã cởi hết áo ra, đang khó chịu gãi tới gãi lui, cả người đã đỏ như tôm luộc.
Hoắc Dương ném chai thuốc cho hắn.
- Lần này coi như cũng là bài học cho huynh! Sau này, ta sẽ không giúp huynh những việc thế này nữa đâu!
Tề Hoành vội vã nuốt chửng viên thuốc.
Cơn ngứa tức thì dịu xuống.
Hắn mệt lả nằm vật ra giường, nhưng đôi mắt vẫn ánh lên vẻ thích thú.
- Tên độc thân vạn năm như huynh thì biết cái gì! Nhưng mà nàng ấy ra tay cũng ác liệt thật.
Ta đã né đi rồi mà vẫn trúng chiêu nặng như thế này.
Đúng là có tâm muốn chỉnh chết ta!
Hoắc Dương thấy Tề Hoành còn chưa tỉnh ra thì cũng không muốn nói thêm, chỉ nhắc nhở.
- Ngày mai vào thành là sẽ ngay lập tức tiến cung.
Huynh thu thập đi! Đừng có để bệ hạ thấy bộ dạng khó coi.
Bất kính lắm!
Tề Hoành chẳng để ý, chỉ tiếp tục lăn lộn trên giường.
- Sắp tới không thể gặp lại Xuân Hạnh đáng yêu của ta nữa rồi! - Nói đoạn, bật ngồi dậy - Nhưng không sao, chỉ cần nàng ta ở kinh đô, sớm muộn gì ta cũng tìm ra.
Hoắc Dương thấy dáng điệu cố chấp của Tề Hoành, ác ý lên tiếng.
- Ta đã nói rồi, nếu huynh dám đem cái mạng của mình ra chơi nữa, ta sẽ không cứu.
Hãy nhớ lại hai cái xác bị hỏng mắt hôm trước đi!
Trong đầu Tề Hành thoáng qua hình ảnh hai cái xác với đôi mắt thâm đen sưng phù, chảy máu ròng ròng, lập tức thấy cả người lạnh toát.
Xem ra, khi đùa giỡn với nàng ấy, phải cẩn thận một chút, bằng không, đúng là có thể đùa đến mất luôn cái mạng lúc nào không hay.
Hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, Minh Châu đã gọi mọi người dậy âm thầm xuất phát.
Lúc Tề Hoành ăn sáng xong, định qua chào một tiếng, thuộc hạ báo xe ngựa của Minh Châu đã đi trước mấy canh giờ.
~~~~~ Tôi là đường phân cách đi xe ngựa ~~~~~
Minh Châu đến Kinh đô, chuyện đầu tiên là tìm môi giới mua một cái trạch viện lớn, đủ sức chưa hơn trăm người.
Sắp tới có rất nhiều việc phải gặp người, không thể ở quán trọ được.
Sau khi tìm được nhà, sắp xếp chỗ ở.
Minh Châu lập tức triển khai kế hoạch.
Mộc Đông tìm người chuyên mua bán tin tức để dò hỏi một số tin tức cần thiết.
Xuân Hạnh và Hạ Quả đi thăm thú các quán xá lớn ở đây để tìm hiểu về các cửa hiệu, hàng quán đang kinh doanh phát đạt nhất ở Kinh thành.
Minh Châu và Tĩnh Thu đi thị sát toàn bộ cửa hàng năm xưa thuộc sở hữu của Yến gia để điều tra tình trạng vận hành hiện tại.
Qua một tuần lễ, Minh Châu mới có đầy đủ dữ liệu nàng cần dùng.
Bên chỗ Mộc Đông thu thập được một số thông tin về chính trị và các mối quan hệ trong vòng.
Ở Kinh đô hiện tại có năm gia tộc lớn sở tại.
Trong đó bao gồm có Hoắc