Phong Nha cười ranh mãnh. Nó mở miệng với giọng điệu rõ chế giễu: “Ồ vậy sao, thì ra đấy là linh lực. Thế thì cô thử tấn công ta xem nào, tới đi, đừng ngại.” Nó đưa hẳn cái bản mặt khinh miệt của mình ra khiến cho cả Minh Hoa cũng muốn đánh nó.
“Chính ngươi nói đấy nhá, có gì ta không chịu trách nhiệm đâu.” Thiên Tuệ nhìn cái bản mặt đó mà tay không kiềm được, cô thật sự muốn đánh nó. Hai tay cô triệu hồi ra luồng hỏa diễm cực kỳ mạnh mẽ, trong đó những ánh hoàng kim cũng hiện ra trong ngọn lửa.
“Này Thiên Tuệ, ta cảm giác ngọn lửa của cô rất là khác biệt so với trước đấy, nó đẹp hơn hẵng những lần trước luôn đó.” Quả thật ngọn lửa của Thiên Tuệ lúc này không những mãnh liệt mà còn rất kinh diễm hào nhoáng nữa, nhưng cô cảm thấy rất khó chịu, cảm giác như ngọn lửa ấy có thể thiêu rụi cả thể xác cô, không, thậm chí cả linh hồn cô cũng đang bị ngọn lửa đe dọa.
“Ừm! Ta cũng mới biết đấy, thế nào, đẹp không?” Thiên Tuệ với vẻ mặt đầy kiêu ngạo về ngọn lửa mới của mình, cô gộp tay lại trước mặt tích tụ hai luồng hỏa diễm lớn hơn.
“Này Mặt Than, đỡ này”. Hỏa diễm mãnh liệt công kích vào hòn đá, trước sức nóng khủng khiếp ấy hòn đá chạm phải chắc chắn bị tan chảy. Nhưng khi ngọn lửa cách mặt hòn đá chỉ nửa thước, nó đột nhiên tiêu tan đi hết, luồng linh lực từ đòn tấn công tỏa ra cũng biến mất, như thể Thiên Tuệ chưa từng tung ra vậy.
“Cái gì, không thể nào... Sao ngươi...” Thiên Tuệ và Minh Hoa cực kỳ kinh ngạc, hòn đá ấy thậm chí rõ ràng không làm một động tác hay niệm chú gì hết mà đã khiến đòn tấn công của Thiên Tuệ biến mất.
“Ha ha, vậy ra đây là thứ các cô nói là linh lực sao, thật là yếu quá đó.” Hòn đá mở miệng khinh bỉ, khuôn mặt nó lúc này cực kỳ đắc ý.
“Bất quá nếu không phục cô có thể thử lần nữa.” Hòn đá lần nữa chìa mặt ra mời gọi
“Ngươi... Ta không tin không đánh được ngươi.” Thiên Tuệ không cam lòng, cô lập tức triệu hồi lôi điện nguyên tố trong tay mình ra.
“Thiên Tuệ, làm sao... Làm sao cô có thể sử dụng được lôi nguyên tố, nguyên tố của cô không phải hỏa sao?” Minh Hoa cực kỳ kinh ngạc lúc Thiên Tuệ triệu hồi lôi điện.
Trong ma giới lẫn tiên giới tỉ lệ xuất hiện cường giả rất ít, bởi điều kiện trở thành cường giả là họ phải thông qua triệu hồi nguyên tố của chính bản thân họ, đó có thể do truyền thừa từ phụ mẫu hay dòng tộc, vì vậy các cường giả phải buộc thành thân với nhau để có cường giả mới nối dòng, còn người thường không thể thành thân cùng cường giả được.
Nhưng dù phụ mẫu có sức mạnh nguyên tố khác nhau đi chăng nữa thì con họ cũng chỉ có thể kế thừa một trong hai nguyên tố đó mà thôi. Trường hợp song hệ này là lần đầu tiên Minh Hoa mới thấy.
“Ta cũng không biết nữa... Chắc có thể là do tư chất của ta tốt chăng, này hòn đá, tiếp chiêu.” Thiên Tuệ nhanh chóng phóng luồng điện lôi về phía hòn đá.
Nhưng, kết quả giống y như nãy, lúc gần chạm vào hòn đá lập tức tan biến. Lúc này trên mặt Minh Hoa và Thiên Tuệ có vô số cảm xúc: Kinh hãi có, bàng hoàng có, không dám tin...
“Tại sao... Ngươi có thể làm được thế?” Thiên Tuệ không cam lòng cho lắm. Cô đã lộ cả con bài mới của mình mà vẫn không thể chạm vào hắn được.
“Ha ha, để ta nói cho cô nghe này, sở dĩ đòn tấn công vừa rồi không hiệu quả là do ta đã tách toàn bộ nguyên tử ra xa nhau để tránh chúng ma sát tạo ra lửa lẫn sét, từ đó ta có thể hóa giải hoàn toàn đòn tấn công của cô đấy hiểu chưa hả, ta giải thích như vậy có đúng không chủ nhân?” Hòn đá giải thích xong liền quay mặt qua Minh Hoa như trưng cầu ý kiến, như muốn được cô khen thưởng vậy, rất mong chờ.
“Ách, cái này... Hòn đá nhà ngươi nói gì ta hoàn toàn không hiểu gì hết, cái gì mà nguyên tử rồi ma sát ở đây nữa?” Mặt Minh Hoa đầy vẻ khó hiểu, cô cảm thấy mình ngu đi khi nghe một tràng những điều mà hòn đá nói.
“Phải đấy, ngươi đang nói gì vậy?” Thiên Tuệ cũng đầy vẻ khó hiểu, từ nhỏ tới giờ cô cũng đã đọc rất nhiều sách nhưng chẳng có sách nào nói về cách làm tan biến đòn tấn công của một người hết, cùng lắm chỉ lấy một công kích khác để át chế hay tạo lá chắn chặn lại mà thôi.
“Hả, chằng phải những thứ này đều là kiến thức căn bản sao, đến cả chủ nhân cũng quên luôn rồi à?” Bây giờ mới thấy trong mắt cô nó rất xa lạ, hoàn toàn không có vẻ gì vui mừng khi thấy nó hết, mất trí chăng? Có lẽ... Nó nên điều tra một chút những sự việc đã phát sinh trong khi nó chìm vào