Tất cả vật phẩm đều có giá thấp, nói cách khác đây là bữa tiệc phân chia gia tài của Trương Vân Hán một cách quang minh chính đại, tất cả người tham gia đều có phần, không ai bị bỏ lại, tất cả đều vui ! “ Đây đúng là một thủ đoạn ! ” Tôn Truyền Đình ăn miếng cá chép đỏ nữa, trong miệng rốt cuộc có ít vị muối, rất nhanh các loại vị giác kéo tới, thịt cá tươi ngọt không ngừng tấn công vị giác, bất tri bất giác con cá chép nặng tới ba cân bị ông ta ăn chỉ còn lại bộ xương đẹp đẽ:Cách làm việc của thê tử khiến người không cách nào tìm ra bất kỳ sai sót nào về pháp lý, cũng chính vì loại thủ đoạn gió êm mưa nhẹ này làm ông ta càng thêm khủng hoảng.
Ăn hết cá, cũng uống hết rượu, Tôn Truyền Đình nói với thê tử:” Nàng an bài một chút, ta đích thân tới Ngọc Sơn bái phỏng Vân thị an nhân.
”Tôn phu nhân nghe vậy vỗ tay:” Hay quá, phong cảnh Ngọc Sơn vào tháng 5 là đẹp nhất, dưới chân Ngọc Sơn cũng rất mát mẻ, phu quân vừa vặn nghỉ ngơi vài ngày, mặc kệ công vụ đau đầu.
”Tôn Truyền Đình dùng trà súc miệng rồi nuốt xuống:” Đừng để quá lâu, trong ba ngày thôi, ta nghĩ, lần này con lợn rừng kia hẳn là không chạy được nữa rồi, y thế nào cũng phải tới gặp ta.
”Tôn phu nhân cười tít mắt, nếu hai nhà thêm thân thiết, bà càng kiếm nhiều tiền, ai chẳng biết Vân thị là vương gia thực sự ở Quan Trung, chẳng qua là không ai nói ra miệng thôi.
Khi Tôn Truyền Đình bị việc nhà làm sứt đầu mẻ trán, Lý Định Quốc, Trương Quốc Phượng cũng đã hoàn thành công việc gặt lúa mạch, nhận tiền công, sau đó đeo liềm lên tiếp tục đi vào sâu trong huyện Lam Điền.
Trương Quốc Phượng không ngừng quay đầu lại nhìn cái thôn trang hết sức bình thường kia, tựa hồ lưu luyến lắm.
“ Chẳng lẽ ngươi thực sự có ý thành nữ tế của người ta?” Lý Định Quốc bỗng dưng tức giận:Trương Quốc Phượng lẩm bẩm:” Nếu không vì ngươi thì ta đã ở lại rồi, khuê nữ đó mặt dù mặt có vài vết rỗ, nhưng là nữ tử thần khiết mộc mạc nhất mà ta từng gặp, nói không động lòng là giả.
”“ Mấy năm qua ngươi thiếu nữ nhân chắc.
”“ Lão bà và nữ nhân chẳng liên quan gì tới nhau.
”“ Ngươi ! ” Lý Định Quốc bị một câu của Trương Quốc Phượng làm nghẹn lời:“ Có điều người ta nhìn trúng ngươi chứ không phải ta.
” Trương Quốc Trượng có chút thương cảm:Lý Định Quốc bĩu môi:” Liên quan chó gì tới ta, nếu ngươi thích tối nay chúng ta tới nhà họ, ngươi muốn nữ nhân nào trong cái nhà đó cũng được.
”Trương Quốc Trượng nhìn bốn xung quanh, chỉ thấy ruộng đồng bằng phẳng, nhà cửa ngay ngắn, áo cá bụi trúc, kênh rạch dọc ngang, chó sủa gà kêu, trẻ nhỏ xúm quanh cụ già nghe kể chuyện dưới gốc cây, vui vẻ êm đềm ! Hắn cúi đầu tự ti nói: “ Ở nơi thế này ngươi đừng nói những lời làm ta xấu hổ, cho dù là thích nữ tử đó hơn nữa, cũng phải nhờ bà mai mang lễ vật tới nhà cầu thân, một lần không được thì hai lần, ba lần ! Chứ không phải là nhân lúc tối lửa tắt đèn mò vào nhà giết cha mẹ người ta, ngủ với khuê nữ người ta !.
”“ Mà trong nghĩa quân của chúng ta, ngươi mới là người ghét gian dâm cướp bóc nhất, vì sao tới nơi này lại trở nên nóng nảy hung bạo như thế?”Lý Định Quốc đợi một nhóm tiểu thương đẩy xe hũ lọ giỏ mây đi qua mới nói: “ Vì ta ghét cái cảm giác bị ràng buộc khắp nơi này, không biết vì sao, từ lúc bước vào huyện Lam Điền, ta cảm giác bị rơi vào cái lưới cá, lúc nào cũng thấy thiếu thoải mái, không tự nhiên.
”| Đơn giản thôi, vì ngươi chưa bao giờ được người ta đối xử như người bình thường, nên ngươi không biết ứng xử sao cho bình thường, ài, đứa bé đáng thương, chưa được sống một ngày tử tế.
” Trương Quốc Phượng vỗ vỗ vai hắn thương hại:Lý Định Quốc tức giận đá một cái, Trương Quốc Phượng cười ha hả né tránh.
Có điều phải thừa nhận câu này không sai, trước kia người có tiền hắn gặp đều là loại tham lam đê tiện, địa chủ hắn gặp đều là loại đập xương hút tủy, còn quan phủ đều là hổ lang ăn thịt người.
Tới nơi này hắn mới biết, thì ra địa chủ cũng ra đồng làm việc, làm việc cho họ có tiền công, làm tốt không