Dù khó chịu tới mấy, Vân Chiêu cũng chỉ có thể bỏ lên núi chơi một ngày, ở thư phòng luôn có vô số văn thư đợi y phê duyệt.
“ Trương Bỉnh Trung vì sao lại tới Tùy Châu Vũ Xương, hắn phải vào Thục mới đúng.
” Vân Chiêu nghe báo cáo mới nhất, đặt bút lông trong tay xuống, day huyệt mi tâm, đám tặc khấu này chẳng chịu làm theo con đường đã vạch sẵn gì cả:Từ Ngũ Tưởng suy đoán:” Theo ti chức thấy chẳng qua là kế hư hư thực thực, cuối cùng thì hắn vẫn vào Thục thôi, chẳng qua bây giờ đang tích góp thêm lương thảo.
”“ Lý Hồng Cơ bị mười lộ quân bao vây ở Hà Nam, tuy đã thoát vây, nhưng không muốn vào khu vực bị nạn châu chấu, loanh quanh bên ngoài thu hút được hơn 30 vạn nhân mã rồi quay về Nam Dương.
Tiến về phía đám La Nhữ Tài, Mã Thủ Ứng, mục đích là thu nạp chúng tạo thế lực lớn hơn.
Trương Bình Trung có vẻ rất đề phòng Lý Hồng Cơ nên rút quân khỏi Nam Dương rồi, rõ ràng không muốn bị Lý Hồng Sơ thôn tính.
”Vân Chiêu lảm động tác vặn mình:” Đây đều là chuyện hiển nhiên thôi, ngươi không định tốn thời gian nói điều vô nghĩa chứ.
”Từ Ngũ Tưởng có chút xấu hổ nói:” Chuyện chúng ta giao dịch với Trương Bỉnh Trung đã bị lộ rồi.
”“ Thế thì sao, chuyện chuyện này vốn chẳng giấu được ai.
” Vân Chiêu nhún vai, Trương Bỉnh Trung cướp bóc vô số thứ tốt, trong đó có thứ huyện Lam Điền cần, hắn cũng cần nhiều tài nguyên, nên hai bên liền có giao dịch:Từ Ngũ Tưởng cười khổ:” Tên này sau khi tới Cốc Thành, đánh tan quan quân thủ thành, giết huyện lệnh, cướp bóc mọc phen, sau đó tiến quân về Tùy Châu ! Đem danh sách quan viên lớn nhỏ đòi hắn hối lộ dán lên tường thành, tên của huyện tôn xếp thứ ba.
”Vân Chiêu nhếch môi cười nhạt:” Xem ra lần này hắn quyết tâm cắt đứt với chúng ta rồi.
”“ Đám Lưu Đại Thọ bắt chẹt hắn quá đáng rồi.
”“ Chưa quá, ngươi không thấy tên ta mới xếp thứ ba à? À phải, hai người đứng đầu là ai?”Từ Ngũ Tưởng báo ra hai cái tên quen thuộc:” Là Dương Tự Xương, Vương Quốc Trinh, bây giờ thanh danh của chúng ta đã thối hoắc rồi, vô số ngự sử đàn hặc chúng ta, nói do chúng ta chèn ép quá mức, cho nên khiến Trương Bình Trung tạo phản.
Còn có một vài tiếng nói yêu cầu ai sai người đó sửa, chĩa mũi giáo về phía chúng ta, ý đồ rõ ràng muốn chúng ta xuất binh.
”Vân Chiêu nghe tới đó càng ngửa mặt cười dài hết sức vui vẻ:” Được được, ta sai ta sửa, ta dám xuất binh, vấn đề là họ dám để ta xuất binh hay không thôi, ha ha ha ! ”Khoa khảo mấy năm qua, đất Thiểm Tây đã không còn ai trúng tiến sĩ nữa, điều này cho thấy rõ thái độ của người Quan Trung với triều đình thế nào.
Hệ thống quan viên của huyện Lam Điền nay đã vận hành hết sức ổn định trơn tru, có cơ cấu tuyển chọn trọng dụng rõ ràng, ai muốn rời mảnh đất yên bình này đi làm quan ở vùng hỗn loạn ngoài kia, nơm nớp lo sợ sống nay chết mai nữa.
Giờ khắp nơi Đại Minh đều chìm trong loạn lạc, châu chấu từ thảo nguyên đã bay tới tận kinh sư rồi.
Tới tháng 10 hoàng đế tế trời ở Kỳ Niên Điện cầu xin trời cao đừng giáng tội Đại Minh nữa, ti thiên giám viết câu trả lời của trời là: Thiện!Ai ngờ 15 ngày sau châu chấu hoàn toàn biến mất.
Điều này làm hoàng đế có tự tin rất lớn.
Vân Chiêu cho rằng chẳng phải ông trời tha cho Đại Minh, mà là mùa đông sắp tới rồi, châu chấu cũng nên chết rồi, đó là quy luật tự nhiên.
Song nếu hoàng đế đã cho rằng đây là thể hiện của thiên nhân hợp nhất, quan viên toàn thể Đại Minh tất nhiên phải dâng thư chúc mừng hoàng đế, Vân Chiêu cũng không phải ngoại lệ, sai Từ Ngũ Tưởng viết bài văn tán tụng rồi gửi lên kinh sư.
Từ mùa thu tới trận tuyết đầu tiên, Vân Chiêu cũng chẳng đợi được quân lệnh của triều đình phái y xuất chinh, ngược lại, Dương Tự Xương nhận được mệnh lệnh mới, hắn tới vùng Đại Hồ, tọa trấn Nam Kinh, chỉ huy đại quân tiêu diệt Lý Hồng Cơ, Trương Bình Trung, La Nhữ Tài, Mã Thủ Ứng.
Vân Chiêu tiếp tục đợi, đợi nửa tháng cũng không thấy hoàng đế xử trí những quan viên khuyên hắn chiêu an Trương Bình Trung, kẻ đào mồ tổ của Chu thị ! Nếu như hoàng đế quên được cả thù hận đó, Vân Chiêu thấy mình trong mắt hoàng đế phải là người tốt, còn về phần lại bộ ra lệnh cho y tiến kinh báo cáo công tác, y coi như không tồn tại.
Thân là thần tử hai lòng, tất nhiên không cần mạo hiểm tiền