Vân Chiêu từng nghe nói có một loại cá, khi trong đàn cá đó không có cá đực, con cá cái mạnh nhất sẽ biến thành cá đực, tiếp tục sinh sôi nảy nở duy trì cả đàn.Xem ra vạn vật tự nhiên vì sinh sôi tồn tại mà làm ra rất nhiều chuyện quá đáng, không chỉ sự kiện con cá, ví như xương rồng vì sinh tồn trên sa mạc nên lá biến thành gai, ví dụ như thế quá nhiều.Con người chẳng qua cũng chỉ là một loại động vật trong giới tự nhiên mà thôi, vì sinh tồn ...!À không, Chu Quốc Bình làm quái gì có bản lĩnh như loại cá kia.Hình như loại chuyện ấy có truyền nhiễm, khi Trịnh Chi Báo phái người đứa tới phong thư thứ hai của Trương Minh Lượng, Trương Truyền Lễ, Hàn Tú Phân thì y có lo lắng mới.Trong thư của Trương Minh Lượng, Lưu Truyền Lễ toàn là lời giành miêu tả nam tử kiểu như ...!Hàn Tú Phân tráng kiện như trâu, Hàn Tú Phân chuyên quyền độc đoán, Hàn Tú Phân lên núi là mãnh hổ, xuống biển là giao long ...Còn Hàn Tú Phân gửi thư cho y xưng hô toàn kiểu từ "ti chức, mạt tướng", tựa hồ đang ra sức trừ bỏ đặc trưng nữ tính của mình.Vân Chiêu chưa bao giờ ngờ được rằng có một ngày mình phải phiền não vì loại chuyện này.“ Đây là sự trừng phạt của thiên đạo.” Vân Chiêu cảm thán như thế:Tiền Thiểu Thiểu ở bên nói:” Cũng không biết là trừng phạt ai, Ngả Năng Kỳ thiếu một mắt cuồng tính bộc phát, sau khi công phá Quỳ Châu không ngờ chẳng đợi tiếp viện lại đánh thẳng tới Vạn Huyện, chém hơn 700 quan lại ở Vạn Huyện, lập kinh quan ở huyền thành, lệnh quan phủ xung quanh mau mau đầu hàng, nếu không khi thành phá chó gà không tha.”Vân Chiêu trừng mắt, tên này đúng là cố ý bẻ lái câu chuyện mà, nhưng mà bẻ cũng phải có liên quan chút chứ, đang nói chuyện Hàn Tú Phân tự dưng bẻ ngay sang Ngả Năng Kỳ, có chút nào liên quan à?Lại nhớ tới lời miêu tả của Trương Truyền Lễ và Lưu Minh Lượng về sự hung hãn của Hàn Tú Phân khi chiến đấu, đúng là có chút liên quan.Tiền Thiểu Thiểu dò hỏi:” Tỷ phu nói chuyện này cho Phùng Anh chưa?”“ Rồi, nàng ấy nói cứ xem sao đã, không tri viện vội, tới sớm người ta chẳng nhận ân tình, có khi còn cho rằng chúng ta đi tranh đoạt nhân tâm.” Vân Chiêu trả lời qua loa, lần trước mẹ y lấy danh nghĩa Phùng Anh gửi cho Thạch Trụ rất nhiều muối, vải, bông cùng nhu yếu phẩm của cuộc sống, không qua tay thổ ti Thạch Trụ, nghe nói Tần Lương Ngọc và Mã Tường Lân rất thoải mái tiếp nhận chuyện này, nhưng tộc nhân khác của Mã thị bất mãn, mắng Phùng Anh là yêu nữ, khiến y rất bực, làm gì có lý nào như thế chứ:Tiền Thiểu Thiểu một lòng muốn vào Thục, nhưng Vân Chiêu từ chối hai lần rồi, giờ huyện Lam Điền vẫn ở trong thời kỳ chờ đợi và thăm do, một trọng tướng như Tiền Thiểu Thiểu không cần gửi vào đó.
Giống Vân Chiêu cũng muốn đi Giang Nam, nhưng thời cơ chưa chín muồi, không đi được.Huyện Lam Điền năm nay thực sự đã bị trọng thương rồi, đâu phải chút gia súc hàng hóa là có thể bù đắp.Ừ thì sổ sách trông có vẻ rất đẹp đấy, nhưng tình huống thực sự ở huyện Lam Điền không phải vậy, động đất khiến cho các nhà xưởng xuất hiện các vết nứt lớn nhỏ, không đảm bảo sản xuất nữa, phải xây dựng lại, đồng ruộng bị ngâm nước cũng phải sửa sang lại, công trình thủy lợi huyện Trường An tổn hại nặng nhất, hư hỏng bảy thành.Huyện Lam Điền không thiếu tiền, không thiếu nhân thủ, nhưng sự phát triển của huyện bị kéo tụt lại không ít.Về vấn đề thời gian, huyện Lam Điền chỉ có thể chạy nhanh hơn Sùng Trinh, tốc độ cơ bản là ngang với Kiến Nô, nhưng kém xa so với tốc độ vùn vụt của hai tên cự khấu Lý Hồng Cơ và Trương Bỉnh Trung.Bọn chúng khuếch trương một cách vô tội vạ, Lý Hồng Cơ ở Hà Nam thu nạp thêm gần một trăm vạn nhân thủ, Trương Bình Trung có được gần bốn mươi vạn ở Hồ Nam, Hồ Bắc bù đắp toàn bộ hao hụt mấy năm qua của hắn, vượt quá cả thời đỉnh thịnh trước kia.Bây giờ hai tên cự khấu này đang thời kỳ cấp tốc khuếch trương, chết người nhất là thiên thời địa lời nhân hòa đều ở bên chúng.Câu khẩu hiệu đơn giản "Ăn của chúng, mặc của chúng, Sấn Vương tới rồi không nộp lương" còn có