Tướng lĩnh trẻ thấy Hàn Lăng Sơn không tệ, rõ ràng là sợ tới tái mặt rồi vẫn quật cường, thế mới tốt, phải biết sợ mới làm được việc, phàm kẻ không biết sợ đều là ngu ngốc hoặc nghé non chưa biết sợ hổ thôi, ngạo mạn nhìn từ trên xuống:” Ngươi vẫn muốn tới chỗ Kiến Nô?”Hàn Lăng Sơn nhịn đau nói:” Gia sư ta dạy, học sở trường của chúng rồi đánh lại chúng.”“ Nói hay, dựa vào việc ngươi dám một mình du lịch thiên hạ, chứng tỏ ngươi tuân theo lời này.
“ Tướng lĩnh trẻ gật gù tán thưởng, cầm đao đi vòng quanh nho sinh kỳ lạ này: “ Theo lời ngươi nói vừa nãy, ngươi đã tới huyện Lam Điền, giờ lại tới Liêu Đông, vậy đã đi qua chỗ Lý Hồng Cơ và Trương Bình Trung chưa? Ngươi thấy những nơi đó thế nào?”“ Ở huyện Lam Điền, ta thấy sự phồn hoa vượt quá bất kỳ nơi nào ở Đại Minh, ở chỗ Lý Hồng Cơ, ta thấy vô số bách tính mù quáng dùng thân thể bắc thành thang công thành, đang cắn xé thân thể tàn tạ của Đại Minh.
Từ chỗ Trương Bình Trung tha thấy vô số bách tính cưỡi ngựa, bọn họ tự biến mình thành ma quỷ, tới đâu là máu chảy thành sông.
Còn ở Liêu Đông, ta thấy ta thấy sự tĩnh mịch, mọi người chỉ sống vì hôm nay, không biết tới ngày mai.” Hàn Lăng Sơn cảm thán:” Vì thế ta muốn tới Kiến Châu, xem đó có phải là nguyên nhân khiến thế giới này hỗn loạn như thế hay không?”Tướng lĩnh trẻ nhéo cằm trầm tư, nhìn khắp trong ngoài thành quan, đúng là chẳng thấy không khí cuộc sống, người qua lại trên đường phố lặng lẽ như bóng ma, người người đi lại như cái xác không hồn, tuy phố xá khá đông đúc, nhưng chẳng hề có sự tập nập huyên náo.
Trước kia hắn vốn không để ý chuyện này, hôm nay không khỏi suy ngẫm: “ Ta có thể phái người đưa ngươi đi Liêu Đông, có điều nếu như ngươi còn có thể sống sót trở về, hãy nói cho ta biết ngươi thấy gì ở Kiến Châu, giao ước chứ!?”Chuyển biển bất ngờ của viên tướng trẻ làm Hàn Lăng Sơn ngạc nhiên, người này xem ra có chỗ bất phàm, gật mạnh đầu:” Tất nhiên là thế.”Tướng lĩnh trẻ nói là làm ném cho Hàn Lăng Sơn một yêu bài bằng sắt:” Có thứ này ngươi có thể xuyên qua phòng tuyến của Đại Minh để tới chỗ Kiến Nô, sau đó phải xem vận khí của ngươi, mong ngươi có thể trở về, ta cũng rất muốn biết, vì sao Kiến Nô dựa vào 13 bộ khải giáp lập nên đại nghiệp lớn như vậy, khiến Đại Minh phải nghiêng ngả vì chúng.”Hàn Lăng Sơn nhìn nhìn yêu bài có một chữ "Ngô" được hoa văn mây bao quanh, khách khí chắp tay nói: “ Không biết tướng quân là vị nào của Ngô thị?”“ Mỗ là Ngô Tam Quế, tự Trường Bá.
“ Ngô Tam Quế nói xong tiếp tục dẫn bộ thuộc đi tuần tra dọc Trường Thành:Ngô thị, Tổ thị là hai gia tộc lớn nhất kiểm soát cả vùng Liêu Đông này, bọn họ là người thống trị thực sự ở đây chứ không phải triều đình Đại Minh, bởi thế được sự cho phép của Ngô thị, công việc của Hàn Lăng Sơn hết sức thuận lợi, chỉ ba ngày sau, viên bì tướng trước đó nhận hối lộ cho phép hắn lên tường thành dẫn 50 quân tốt tới, nói là sẽ hộ tống hắn xuất quan.“ Tướng quân, nếu ngài không vui thì cứ đánh ta một trận đi.” Hàn Lăng Sơn trước khi xuất quan nhìn viên quan quân mặt sưng mày xỉa nói:” Ta thà để ngài đánh ta một trận trút giận ở đây còn hơn là bị ngài cố tình vứt ở nơi kỳ quái nào đó chờ chết.”Viên bì tướng hừ một tiếng, cố nén giận không nói gì.“ Tướng quân, chỗ ta có 3 lượng bạc, toàn bộ gia sản của ta đấy, cho ngài hết, đợi ta từ Kiến Châu trở về nhận tiền thưởng từ chỗ thiếu tướng quân của ngài sẽ hậu tạ.”“ Hừ, ngươi còn mong sống sót trở về à, tới đó mà làm nô lệ cho Kiến Nô đi.”Hàn Lăng Sơn mỉm cười:” Ta không định đi làm nô lệ, mà sẽ theo thương đội tới Kiến Châu.”Bì tướng cười lạnh liên hồi không thèm nói thêm, đến cả những tay giang hồ bạt mạng nhất lên phương bắc còn thập tử nhất sinh, một tên học sinh làm gì có cơ hội sống sót trở về.Miệng cứng đấy, nhưng mạng người mong manh lắm.Dọc đường đi chẳng có cái gì đàng nói, toàn bộ không gian ở đây như nhuốm một màu u ám, thấy thôn trang thì toàn là đổ nát bỏ