“ Gả cho thuế lại cũng không tệ mà, thuế lại huyện Lam Điền được tách riêng thành một nhánh, bây giờ chỉ là thuế lại, tương lai nắm phú thuế cả một châu phủ, cũng là quan lớn một vùng rồi.” Vân Chiêu dỗ ngọt: “ Muội à, chỉ cần chọn lấy nam nhân tốt, phu thê hài hòa, cha hiền con hiếu, thế là cả đời không thiệt thòi rồi.
Chứ còn về phần nam nhân có thành đại bàng hay không, coi như là món quà bất ngờ thôi, có thì tốt, không có cũng chẳng sao.”Muội tử đang cưỡi trên lưng Vân Chiêu lắc đầu liên hồi: “ Không được, không được, thế thì mất mặt Vân thị quá, Vân thị ta là thiên hoàng quý trụ, muội là phượng hoàng, sao có thể cưới gà vịt.”Vân Chiêu tức giận: “ Cái gì mà thiên hoàng quý trụ với phượng hoàng, ai nói?”Muội tử kiêu ngạo vênh mặt lên: “ Cha muội.”Vân Chiêu chỉ biết thở dài, Vân Giao nửa chữ chẳng biết đúng là có thể nói ra câu đó, vấn đề là y sao chẳng muốn đem hết tuấn tài thư viện thành muội phu của mình, như vậy trong thời kỳ đầu tạo phản, khả năng người ta phản bội ngươi cũng ít đi, đó là mô hình gia thiên hạ.Nhưng mà đám thúc thúc của y vừa có chút thân phận đã vội vàng chối bỏ quá khứ, đề cao bản thân quá mức, giờ hay rồi vịt con xấu xí nghĩ mình là phượng hoàng nên không thèm lấy gà nữa.Vân Nương cũng có suy nghĩ như Vân Giao, còn dương dương đắc ý cho rằng, nữ nhi Vân thị lo gì không gả được.Từ khi tác thành hôn sự giữa Cao Kiệt và khuê nữ Vân Báo, đám muội tử này lấy Cao Kiệt ra làm tiêu chuẩn, họ thích có trượng phu anh tuấn cao lớn lại còn quyền thế.Họ quên mất lai lịch của Cao Kiệt.Tên này chẳng phải đích hệ của Vân thị, càng không phải là người nhà tới từ thư viện Ngọc Sơn, thêm vào năm xưa từng lên giường với cả lão bà cấp trên, bị người ta truy sát cùng đường mới chạy tới Vân thị.
Khi đó Vân thị vẫn là cường đạo mới có chút thế lực, hắn chịu khó chăm chỉ, làm việc khéo léo, cưới một khuê nữ Vân thị là phương thức quy thuận tốt nhất của bọn cường đạo.Cao Kiệt làm muội phu của Vân Chiêu vô cùng thành thật.Nhưng sau khi kế hoạch bồi dưỡng nhân tài của Vân thị bắt đầu, đám tốt nghiệp thư viện Ngọc Sơn đi ra đều tự coi mình là tâm phúc Vân thị, bọn họ không có cảm giác là người ngoài như Cao Kiệt.
Lại được tiên sinh thư viện bồi dưỡng lên thành lũ vương bát đản tâm cao khí nạo, phàm kẻ nào có bản lĩnh nào chịu đội lên đầu cái mũ ngoại thích.Chớ nói là tướng mạo nữ nhi Vân thị chưa thể coi là xuất sắc, dù là xuất sắc, nếu không xinh đẹp tới mức độ yêu nghiệt như Tiền Đa Đa thì chúng chẳng chịu.“ Thế tử của Tần vương, Phúc vương, Khánh vương, rồi công tử của tri phủ Tây An, nhà ngự sử Nam Kinh, hoặc công tử quan lại Hà Nam, Sơn Tây, các muội tùy ý lựa chọn, chọn trúng ai, mai ca ca có thể gả đi ngay.” Vân Chiêu phất tay đầy hào khí:“ Trời ơi, ai mà muốn gà cho đám vô dụng đó, lần trước thế tử Tần vương theo Tần vương phi tới bái kiến thẩm thẩm, mặt trát son trát phấn đứng dưới cây thạch lựu, còn làm điệu làm bộ hái hoa gài lên tai, như tên Long Dương ấy, vậy mà còn mặt mũi đánh mắt với bọn muội ...!Ca ca, muội cần nam nhân chứ không phải là đám Long Dương.”Đám muội tử nhao nhao phản đối, Vân Chiêu bị lay như thuyền nhỏ trong bão ...!Cho dù nữ nhi Vân thị cũng từng tới thư viện Ngọc Sơn học, nhưng chẳng đứa nào học được cái gì, lại nhiễm toàn thói xấu của thư viện.
Nói bọn họ là khuê nữ trong thâm cung, họ lại có thể nói ra đại đạo lý đúng khắp thiên hạ, nói họ là nữ hài từ thư viện đi ra, bọn họ lại bị mẹ y tiêm nhiễm cho đống thứ tư tưởng phong kiến nát bét.Vân Chiêu không biết bao lần muối mặt vì hôn sự của đám muội tử rồi.“ Các muội không thể vứt bỏ suy nghĩ thế gia nực cười, đi tìm nam tử mà mình thích sao?”“ Đương nhiên là muội đi tìm nam tử mình thích rồi, ca ca, huynh xem, Dương Hùng không tệ, tuấn tú cao ráo, ngũ quan đoan chính, tài học đứng đầu khóa.
Ca, đem hắn cho muội đi.”Thật là hết nói nổi rồi, Vân Chiêu vất vả gỡ mấy mỹ nữ dính trên người ra, lại lấy Vân Hiển đáng thương ở trên cây xuống, chẳng