Xảy ra chuyện lớn như vậy mà thành Nam Kinh chẳng giới nghiêm, vẫn náo nhiệt như thường, đây là thời điểm đám ph óng đãng trong thành rời thuyền hoa, tửu quán, lảo đảo về nhà, tuy có bộ khoái binh lính đứng canh ở ngoài đường song kiểm tra cũng chỉ hời hợt cho có, đừng nói nơi này vương công đại thần vô số, công tử mấy cự thương cũng không phải là đám nhân vật nhỏi xíu như bọn họ có thể đắc tội nổi.Chuyện kiểm tra hời hợt như vậy hiển nhiên không thể mang tới kết quả gì.Đàm Bá Minh là một trong quan viên của Ứng Thiên phủ đường hoàng, đương nhiên không thành vấn đề, gõ cửa y quán Địch Trần Các, Triệu Tú Cầm ra mở cửa, thấy cổ hắn có vết hằn khủng khiếp, vội vàng đón vào trong.“ Chu Quốc Bình đâu?”“ Tỷ ấy còn chưa về, ngươi chờ một chút, ta giúp ngươi xử lý viết thương.”Có đại phu cấp bậc thần y như Triệu Tú Cẩm thì thương tích của Đàm Bá Minh không phải là vấn đề đáng ngại, rửa vết thương, dùng vải băng bó lại, chẳng bao lâu là xong.Dù vậy Đàm Bá Minh nói chuyện vẫn hơi khó khăn: “ Ngươi có biết hành tung của Chu Quốc Bình mấy ngày qua không?”“ Tỷ ấy gia nhập Bạch Liên xã, biệt hiệu Phi Hồng Cân.
“ Chẳng ngờ Triệu Tú Cầm biết mà còn trả lời thản nhiên như không:Đàm Bá Minh thì thất kinh:” Ngươi cũng biết chuyện tỷ ấy gia nhập Bạch Liên xã sao?”“ Ừ, ta cũng gia nhập, ngươi cũng biết quy củ mà, ta mà không gia nhập thì một mình tỷ ấy không thể làm bừa, biệt hiệu của ta là Tái Hoa Đà, nhớ lấy.
“ Triệu Tú Cẩm vui vẻ khoe:“ Vì sao Chu Quốc Bình lại không thương lượng với bọn ta? Làm sao tỷ ấy gia nhập được Bạch Liên xã?”“ Ngươi chớ quên, tên tỳ ấy có một chữ Quốc, tỷ ấy không còn chức vụ, chứ cấp bậc thì vẫn còn nguyên, cấp bậc tỷ ấy cao hơn ngươi nhiều, cũng liên quan tới nhiều chuyện bí mật hơn ngươi, đâu thể chuyện gì cũng nói cho ngươi biết được.”“ Nhưng chuyện này phải nói chứ.” Đàm Bá Minh tức giận:” Chúng ta là một tập thể, tỷ ấy không có quyền đơn độc hành động, ta sẽ báo lên trên.”Có tiếng chuông rung khẽ, Triệu Tú Cầm nhìn sợi tơ mảnh gần như không nhận ra, mở cửa liền thấy Chu Quốc Bình đứng đó từ bao giờ rồi.“ Không cần báo, ngươi muốn biết gì, ta nói cho ngươi.”Đàm Bá Minh nheo mắt nhìn thật kỹ Chu Quốc Bình một thân váy trắng muốt không nhuốm bụi trần, gương mặt xinh đẹp nhưu đóa bạnh liên, ánh mắt sắc lạnh xa xăm, hắn muốn liên hệ nữ tử hồng y tay cầm song thương giết Từ Tử Đồng hôm nay liên hệ với nữ tử trước mắt, nhưng nhìn kiểu gì cũng không cách nào thấy đóa sen trắng tiểu gia bích ngọc này giống nữ phỉ dũng mãnh leo tường vượt mái như đất bằng.Chu Quốc Bình có vẻ mệt, vừa mới ngồi xuống ghế dài liền nghiêng đầu rút trâm, mái tóc đen trút xuống như thác, gương mặt xinh đẹp dưới ánh nến hơi xanh xao, cánh môi dầy nhấp son đỏ trông càng thêm xinh tươi: “ Ngươi muốn biết cái gì? Cứ nói!”“ Làm sao tỷ biết ở thành Nam Kinh có người của Bạch Liên xã.
“ Đàm Bá Minh tập trung tinh thần, đối diện với Chu Quốc Bình, hắn không dám có một chút sơ xuất nào:Chu Quốc Bình cầm chén trà lên khẽ hợp một ngụm: “ Thông qua quan hệ của Phùng phu nhân.”“ Phùng phu nhân đang ở thành Bạch Đế thu nhận lưu dân.” Đàm Bá Minh phản bác:“ Đám người làm hành chính các ngươi quá cổ hủ, chẳng hiểu sao huyện tôn phái các ngươi đi làm đại sự thế này, chí giao của Phùng phu nhân là Hồng Nương Tử, mà gốc gác của Hồng Nương Tử là Bạch Liên xã, thân phận lại còn rất cao, nói thế đủ hiểu chưa?” Chu Quốc Bình hơi bực:“ Lần đầu tỷ dùng cái tên Phi Hồng Cân này?”“ Đúng, lần đầu ta dùng, nhưng người này tồn tại thật, có điều bị ta giết rồi, nên danh hiệu đó thuộc về ta, đây chỉ là một trong số rất nhiều thân phận của ta mà thôi, ngươi biết hay không cũng thế, lần sau ta xuất hiện với thân phận khác, ngươi lại chả biết gì, vì thế ta mới nói ngươi truy hỏi chuyện này là suy nghĩ