Thi Lang ở thư viện Ngọc Sống sống rất thư thái.
Hắn sinh ra trong gia đình thương nhân Phúc Kiến, gia cảnh tốt, từ nhỏ được đọc sách, nhưng thiên hạ loạn rồi, đọc sách không có tương lai, nên đi theo Trịnh Chi Long, hắn còn trẻ đã lên tới thống lĩnh không phải chỉ dựa vào vũ lực, mà là đầu óc.
Bây giờ lại vào thư viện học tập, sinh hoạt điều độ, suốt ngày dựa theo thời khóa biểu đi nghe các bài giảng đặc sắc, k1ch thích thử thách đầu óc.
Đói rồi thì tới nhà ăn, buồn ngủ thì ngủ, cuộc sống chỉ có từ chỗ ở, lớp học rồi tới nhà ăn, khiến hắn tấy đời người vốn nên như thế.
Hôm nay tiên sinh đang giảng giải Binh pháp Tôn Tử, Thi Lang nghe tới nhập thần, đột nhiên tiên sinh không giảng nữa.
Hắn quay đầu nhìn, thấy một mỹ nhân mặc cung trang.
Từ khi nàng xuất hiện, ánh mắt tất cả mọi người đều đổ dồn về phía nàng, nhưng nàng chẳng hề lúng túng, còn tự nhiên đi vào lớp, trước tiên thi lễ với Hàn Độ tiên sinh biểu thị áy náy, tiếp đó hé môi hồng nói với đám học sinh ngồi dưới:“ Năm xưa ta cũng từng học Binh pháp Tôn Tử, lời giảng giải của Hàn tiên sinh tới nay vẫn ghi nhớ trong lòng, vừa rồi đứng ngoài nghe tiên sinh giảng Cửu Địa thiên, thấy tiên sinh lại có kiến giải mới, lòng ta rất vui, vừa vặn mượn tiết học của tiên sinh, nghe xem kiến giải đám học đệ thế nào, có nắm được bài giảng của tiên sinh không?”Hàn Độ quét mắt qua đám học tử, sau đó khoanh chân ngồi xuống bồ đoàn, đợi xem Tiền Đa Đa muốn làm gì, ông làm thế chẳng vì nể mặt Vân Chiêu, mà vì tám vị tiên sinh từ lâu coi Tiền Đa Đa như khuê nữ trong nhà.
Từ nhỏ Tiền Đa Đa đã được bọn họ dung túng rồi, chuyện thế này vốn không là gì.
Tiền Đa Đa cầm phấn lên, viết một đoạn trên bảng.
"Chưa biết cơ mưu chiến lược của các nước chư hầu, không thể dự tính kết giao; không thông thạo địa hình núi rừng, hiểm trở, đầm hồ không thể hành quân; không sử dụng hướng đạo, không thể giành được địa lợi! Trong 3 điều trên có một điều không hiểu biết, thì không thể trở thành quân đội của bậc vương bá.
Phàm là quân đội của bậc vương bá khi đánh nước lớn thì khiến cho quân dân của nước đối phương không kịp huy động, tập trung; uy thế lấn át đối phương khiến các nước đồng minh đối phương không thể phối hợp ứng cứu.
Do đó, khỏi cần tranh mối bang giao với chư hau, cũng khỏi cần gia tăng thế lực của mình ở các nước chư hầu, mà chỉ cần triển khai chiến lược của mình, lấy uy áp chế địch, thì có thể san phẳng thành ấp, hủy diệt kinh đô của địch.
Thi hành ban thưởng khác hẳn thông lệ, ban bố hiệu lệnh không theo khuôn phép, chỉ huy toàn quân như sai khiến một người.
"“ Đoạn văn này rất có tính triết lý, cho dù tới này vẫn mang ý nghĩa chỉ đạo với việc tranh đoạt một nước, một vùng, một thành.
Vậy chúng ta phải lý giải đoạn này ra sao?”“ Trường Bình, trả lời đi.
”Từ lúc Tiền Đa Đa bước vào phòng, ánh mắt Thi Lang chưa từng rời khỏi người nàng.
Đối với nữ nhân này hắn không xa lạ, thân là một trong hai lão bà của Vân Chiêu, là quý nhân đỉnh cấp của huyện Lam Điền, đại sư tỷ của thư viện Ngọc Sơn, hắn sớm nghe ngoài kia nói tới rất nhiều truyền thuyết về nàng rồi.
Điều hắn được nghe nhiều nhất là vẻ đẹp của nàng, tay nghề nấu ăn cao siêu của nàng, không ngờ rằng lần đầu tiên gặp mặt lại là ở trên lớp học, hơn nữa nữ nhân này còn giảng bài.
Trước tiên chưa nói bài giảng cao siêu thế nào, riêng những chữ viết trên bảng đen, Thi Lang tự nhủ không bằng.
Hắn biết mình không nên nhìn Tiền Đa Đa nhiều như thế, nhưng mà biểu hiện của nàng lúc này làm hắn không sao rời mắt được.
Tiền Đa Đa lúc này đang thao thao bất tuyệt vừa đối đáp vừa giảng giải cho đám học tử, rốt cuộc nàng nói gì, Thi Lang hoàn toàn không nghe rõ, không phải hắn không hiểu nổi, mà toàn bộ tâm tư của hắn bị vẻ đẹp của Tiền Đa Đa thu hút.
Thi Lang thực sự hiểu rồi, trên đời này quả thật có nữ nhân đẹp tới mức khiến người ta quên đi bản thân.
Không biết qua bao lâu, mỹ nhân nhi vốn đứng trên bục giảng đột nhiên cách hắn ngày một gần, đến khi ngửi thấy cả mùi hương thoang thoảng từ thân thể nàng truyền tới, Thi Lang gần như nín thở.
Đợi Tiền Đa Đa đứng bên cạnh, Thi Lang vẫn cảm giác như trong giấc mộng.
Hắn không nhớ nữ tử đẹp như mộng ảo đó nói cái gì với mình, chỉ nhớ rằng giọng nàng vô cùng êm tai, trong lúc tâm thần hoảng hốt, tiên tử đó còn đưa ra một thứ