Hàn Lăng Sơn bị đánh bại rồi, sáng sớm nay biết chuyện Minh Nguyệt lâu cướp tiền dễ dàng như thế, hắn hận không thể dẫn người tới đó lục tung sàn nhà lên vét lấy từng đồng một đem về, nhưng Giải Trại ngầm cảnh cáo, hắn đành từ bỏ ý đồ với số tiền của Minh Nguyệt lâu, trả lời câu hỏi của Vân Chiêu: “ Thi Lang đã hoành thành tiếp xúc sơ bộ với thuộc cấp, chuẩn bị sáu ngày sau xuất phát, hôm qua hắn phái tín sứ tới hiệu buôn của chúng ta ở Tuyền Châu, Quảng Châu, Triều Châu, yêu cầu họ thúc đẩy chuyện đóng tàu.”“ Đồng thời tới viện nghiên cứu vũ khí, thảo luận điều chỉnh lại hỏa pháo để phù hợp tác chiến trên thuyền, hắn nói hỏa pháo của chúng ta hiện giờ dùng trên đất liền không thành vấn đề, mang ra biển chưa phát huy được hết sức mạnh, nhất là trọng pháo.“ Sau khi tới Triều Châu, hắn sẽ nhờ tri phủ Triều Châu hỗ trợ thuyền và thủy thủ.”Vân Chiêu gật gù: “ Làm rất tốt, quyết tâm của tên đó không nhỏ, chỉ là đưa trọng pháo lên thuyền sao? Có ổn không?”“ Nếu viện nghiên cứu đã tiếp nhận đơn đặt hàng của Thi Lang thì chắc chắn người ta đã có an bài thỏa đáng rồi ạ, chỉ có vấn đề là tiền ...!“ Hàn Lăng Sơn lại ý đồ vòng vèo kéo về chuyện cũ:Vân Chiêu lờ hắn đi:” Bí thư giám nghiệm tra, nếu không có vấn đề, có thể ưu tiên thủy quân trước.
Ngươi không cần nhòm ngó túi tiền của người khác, bỏ thêm tinh lực về nội chính, dân sinh trong huyện đi, chỉ cần Quan Trung phồn hoa hưng thịnh, bao nhiêu tiền cũng có.”Phồn hoa chỉ là một từ hình dung, cho nên nó cũng có giả dối và chân thật.Mấy người Khấu Bạch Môn vô cùng quen thuộc với sự phồn hoa của sông Tần Hoài, nhưng sự phồn hoa của huyện Lam Điền thì họ chưa bao giờ nghe tới.Sự phồn hoa ở sông Tần Hoài là ca cơ cơ bọn họ và đạt quan quý nhân, thương cổ cự phú tạo ra, ở đó có thể thấy vị công tử ca vung tay một cái tiêu ngàn vàng, cũng có thể gặp vương công ngày đêm rượu chè ca hát.Nhưng bọn họ chỉ là số rất ít, còn ở dưới hoa thuyền là vô số ăn mày tụ tập, hoặc bách tính ăn mặc rách rưới đội thúng gánh hàng cố gắng kiếm vài đồng lẻ từ những kẻ giàu có kia, tạo ra phồn hoa mong manh.Ở Lam Điền thì khác.Cho dù Minh Nguyệt lâu đưa giá vào cửa là 10 đồng bạc, đây là giá trên trời, vậy mà lúc Khấu Bạch Môn ra sân khấu biểu diễn vẫn bị khung cảnh sững sờ.Đại sảnh đủ chứa hơn 1000 người không còn chỗ trống, dù là ở sông Tần Hoài, người có thể bỏ ra 10 lượng bạc chỉ để nhìn tỷ muội họ cũng không nhiều đến thế.Suốt tối hôm đó, Khấu Bạch Môn ra biểu diễn sáu lần, chỉ ca hát, hoặc là đánh đàn, hoặc nhận lấy ca khúc mới sáng tác của các nho sinh ...!Không có cảnh rượu thịt bừa bãi, càng không có chuyện một đám người đỏ mặt tía tai ra giá sỉ nhục các nàng.Trưởng giả thì nghiêng tai lắc nghe, vỗ nhịp tán thưởng, thiếu niên thì ánh mắt nóng cháy quyến luyến ...“ Các cô nương, các cô nương, làm tốt lắm, hát hay, múa đẹp, người càng đẹp, tối nay vẫn phải biểu hiện thật tốt nhé, các cô đã làm xiêu lòng lão sơn trưởng thư viện Ngọc Sơn rồi, ông ấy mời mọi người ba ngày sau tới Ao Sen biểu diễn.”“ Trời ơi đó là vinh quang vô thượng, Ao Sen năm xưa là nơi ở của Tần vương, nếu các cô nương chịu bỏ thêm tâm tư để được huyện tôn mời tới thành Ngọc Sơn biểu diễn, thế thì sau này có thể đi khắp 68 châu huyện Quan Trung này không lo gì rồi ...” Nữ quản sự ngà ngà sau đi vào hậu trường, chưa đứng vững đã tuôn cả tràng, giọng điệu phân khích:Khấu Bạch Môn đang được nha hoàn chải tóc quay sang hỏi:” Ma ma, bọn ta biểu hiện như vậy mà chưa đủ khiến huyện tôn xuất sơn xem sao?”Nữ quản sự phất khăn tay: “ Chưa đủ, luận mỹ mạo, các cô còn chưa so được với huyện tôn phu nhân, luận phong tình càng chưa bằng, huyện tôn nhà ta từng nói, đế vương có hậu cung ba nghìn giai nhân, người có năm nghìn chín trăm chín tám, nên nếu các cô không cỏ thêm chút bản lĩnh thì không khiến huyện tôn để mắt tới đâu.”Cố Hoành Ba khiếp sợ: “ Không ngờ