Cao Kiệt vốn tưởng rằng mình xử lý chuyện này rất hoàn mỹ, còn đang dương dương đắc ý, nghe Tiền Thiểu Thiểu nói thế giật mình hiểu ra hành vi của mình ngu xuẩn thế nào, vậy mà huyện tôn không trách mắng mình, vội bỏ vò rượu xuống, tự tát mình một cái thật đanh: “ Mạt tướng sai rồi.”Đoàn Quốc Nhân đi cùng với Tiền Thiểu Thiểu, hai tên này tính xa nhất, không chỉ đẩy theo cả một xe rượu, lại còn chuẩn bị ít món nhắm, hắn lấy rượu trên xe đẩy chia cho mỗi người, vỗ lớp si đưa rượu cho Cao Kiệt:” Tra kẻ gian có giám sát ti, xử lý kiêu binh có quân pháp ti, thưởng công thần có chính vụ ti, ban bố thăng giáng quan chức có bí thư giám.
Ngươi đường đường là đại tướng quân chiến thắng trở về, chỉ cần tiếp nhận vạn dân reo hò, cưỡi ngựa dạo phố hưởng thụ vinh quang là đủ rồi.
Ai bảo ngươi suy nghĩ nhiều như thế? Chẳng lẽ trước giờ huyện tôn giết nhiều công thần lắm, cho nên mới làm ngươi khiếp sợ như thế?”Cao Kiệt liên tục bị Tiền Thiểu Thiểu và Đoàn Quốc Nhân chỉ trích đỏ mặt tía tai, không biết phải nói gì.“ Các ngươi không thể đem hết chậu phân chụp lên đầu Cao Kiệt như thế, nói ra thì ta cũng có phần.” Không biết từ khi nào, Vân Quyển cũng tới nhà lao, bênh vực Cao Kiệt một câu rồi tới bái kiến Vân Chiêu:” Kỳ thực chuyện này cũng có nguyên nhân sâu xa bên trong.”Tiền Thiểu Thiểu ném cho hắn một vò:” Cứ uống đi.”Hàn Lăng Sơn cười hì hì hỏi: “ Khi ngươi vào thì bọn ngốc ở cổng đã bị Lưu chủ bạ giết chưa?”Vân Quyền lắc đầu:” Ta đã sai người đưa họ tới đại doanh Phượng Hoàng Sơn rồi, đều là công thần cả, có thể không trách phạt thì đừng trách phạt, bọn họ ở thảo nguyên chỉ quen cầm đao chiến đấu, làm đầu óc đơn giản, đừng trách họ.”Tiền Thiểu Thiểu lườm hắn một cái:” Ngươi chỉ thích làm người tốt.”“ Ai bảo ta họ Vân, không thể đứng ngoài xem trò cười như các ngươi.”Mọi người uống rượu một vòng, Vân Chiêu ngồi ghế cứng không thoải mái, chuyển chỗ thoải mái ngồi bệt xuống đống cỏ khô:” Quốc Nhân nói đúng nhất, mỗi chuyện có các bộ phận chuyên trách rồi, huynh đệ chúng ta cùng uống rượu là được, không ai có thể làm mọi việc toàn thiện toàn mỹ, sai sót là khó tránh khỏi, bởi thế đừng can thiệp vào chuyện không phải việc của mình.”“ Cao Kiệt, ta biết ngươi trở về thành Lam Điền sống không dễ dàng gì, tính khí Giải Trại là vậy đấy, con người ông ta chỉ biết đúng sai, không biết làm việc một cách khéo léo.”Lần này Giải Trại tới thành Lam Điền, chém liền 17 kẻ vi phạm pháp kỷ, Vân Chiêu có thể đoán ra vào thời điểm nhạy cảm như vậy, Cao Kiệt không khác gì ngồi trên bàn chông, hắn là tướng cầm quân, không phải đám mưu thần như bọn Hàn Lăng Sơn, cho nên mới nghĩ cái kế nát ấy.Tiền Thiểu Thiểu làu bàu:” Không phải chỉ ngươi, bọn ta cũng sợ ông ta.”Vân Chiêu tiếp tục nói:” Ta nói rõ ràng cho ngươi biết, muốn ngươi về, không phải có ý gì khác, mà ngươi nên về rồi.
Trước kia ra đi ba nghìn quân, giờ chỉ còn chưa tới 2000, ta nhìn số tổn thất mà như đứt từng khúc ruột, trong đó bao nhiêu người là huynh đệ của chúng ta, cũng có người là con cháu Vân thị.
Sáu năm, thế là đủ rồi, cần phải về thôi, ngươi có công nên được tưởng thưởng chứ, phải được hưởng thụ sự phồn vinh của huyện Lam Điền mà họ góp không ít công sức chứ.”Cao Kiệt mắt đỏ hoe, hắn thực sự nhận ra mình đúng là nghĩ quá nhiều, lúc đó huyện Lam Điền đâu được như ngày nay, người tham gia quân ngũ đều trai tráng huyện Lam Điền bản địa, thậm chí có rất nhiều người thuộc Vân gia trang tử.Trong sáu năm qua quân đoàn của hắn tuy nhân số tăng lên hơn bốn lần, nhân số chiến tử tất nhiên tăng theo, vượt xa cả số người hắn đưa lên thảo nguyên.
Căn cứ vào ghi chép thư lại, quân đoàn của hắn đã chiến tử 5428 người.Nếu tính cả số thương tật không thể phục vụ trong quân ngũ, nhân số trên một vạn.Trong năm quân đoàn huyện Lam Điền hiện nay thì quân đoàn Lôi Hằng có trang bị hiện đại nhất, quân đoàn Lý Định Quốc hung hãn nhất, quân đoàn Vân Phúc ổn thỏa nhất, quân đoàn Vân Dương nóng nảy nhất.So với bốn quân đoàn đó, quân đoàn Cao Kiệt trang bị kém nhất lại gánh nghĩa vụ nặng nhất.Quân đoàn đó ở giai đoạn gian nan nhất đã làm vang danh quân