Chuyện sử dụng quan viên cũ được đưa ra thảo luận rất nhiều lần rồi.Cùng với việc lãnh địa huyện Lam Điền không ngừng mở rộng, bia địa giới không ngừng tiến xa, trong lãnh địa của họ tất nhiên sẽ xuất hiện rất nhiều quan viên Đại Minh.Trong thời gian đầu khuếch trương, do quá thiếu nhân thủ, những quan viên cũ này từng xuất hiện trong hàng ngũ, có điều cùng với việc các chế độ, quy củ huyện Lam Điền hoàn thiện, bọn họ thành trở ngại.Phương thức xử lý của Vân Chiêu rất đơn giản, đó là giải trừ quan chức của họ, bọn họ tất nhiên là bất mãn, nhưng làm gì được Vân Chiêu quá mức cường thế.Những người thông minh nhìn rõ tình thế sau khi quan chức giải trừ liền ngoan ngoãn sống cuộc đời mới, đóng cửa không màng tới thế sự.Còn những người không thông minh thì một phần bị trục xuất khỏi Quan Trung, một phần bị chém đầu vì tội xúi bẩy, kích động bạo loạn.Kỳ thực làm quan viên ở huyện Lam Điền lúc này là tệ nhất, bị Vân Chiêu dùng như gia súc, chẳng có lợi lộc kiếm chác, dù có thì đụng vào là chết, chẳng mấy quan viên cũ hứng thú làm quan ở huyện Lam Điền.Bọn họ từng tới tìm Giải Trại uống rượu kể khổ.Giải Trại cũng không giải thích gì, người hiểu đã hiểu, người không hiểu nói nhiều vô ích.Kiến thức cũ, tư duy cũ của quan viên cũ làm sao phù hợp với huyện Lam Điền cái gì cũng mới mẻ.Thế là dù thư viện Ngọc Sơn dù mỗi năm sản xuất ra rất nhiều tốt nghiệp sinh thì tình trạng phổ biến quan trường Lam Điền là một người kiêm nhiều chức.Từ xưa tới nay kết cấu quan viên Trung Quốc là trùng lặp chức năng, giữa quan viên có nhiệm vụ giám sát lẫn nhau, nhưng khi một người kiêm quá nhiều chức thì sự giám sát không còn, rất nhiều nguy hiểm từ đó sinh ra.Lợi ích thì cũng có, ví như tốc độ xử lý công việc rất nhanh, nhưng ích lợi đem so với việc phá hỏng tính dự phòng thì không đáng nhắc tới.Làm quan thì tính chính xác, phù hợp quan trọng hơn tốc độ rất nhiều, làm việc nhanh khả năng có lợi cho bộ phận nhỏ, thực tế là được không bằng mất.Một quốc gia là một bộ máy.Nó có tần suất vận hành riêng, bất kỳ yếu tố ngoại lai nào trước mặt bộ máy quốc gia ấy chỉ có thể hòa vào tần suất của nó, chứ không phải yêu cầu bộ máy quốc gia phải chấp nhận tốc độ của mình.Cổ kim trong ngoài đều không ngoại lệ.Nói ra không khó lý giải, đó chính là thể hiện quyền uy của quốc gia.Đương nhiên nếu nhân viên làm việc cố ý gây khó dễ thì là chuyện khác.Vân Chiêu rất hoài niệm cái hệ thống quan liêu mà y từng làm việc, ở tầng cấp nào đó, nó làm việc hiệu quả mà chuẩn xác.Nguyên nhân khiến nó vẫn bị bách tính trách móc, thậm chí là chửi mắng là do hai phía suy nghĩ không cùng một tần suất, quan viên cho rằng chỉ cần chạy nhanh hơn quan viên khác trong thể chế là thắng.Còn bách tính chỉ nghĩ tới tình cảnh của mình.Vân Chiêu không có cái hệ thống quan liêu cường đại ở đời sau, cho nên y phải thông qua sự cần cù để bù đắp.Nay y kiếm chức quá nhiều, nguyên thủ Lam Điền, tới thủ tướng chính vụ, tổng tư lệnh ba quân, quan quân pháp tối cao, đầu não tối cao của thư viện, viện nghiên cứu vũ khí.Bất kỳ chức vụ nào trong đó có thể khiến một người gánh đủ tải trọng, Vân Chiêu gánh nhiều chức vụ như vậy chưa gân sai sót gì quá lớn đã là hiếm có lắm rồi.Đôi khi Vân Chiêu cảm thấy may mắn vì ở thời đại tin tức truyền bá chậm chạp này, y có thể thong thả xử lý sự vụ.Nếu y có năng lực thay đổi hệ thống thông tấn, khi tất cả thông tin đổ tới đúng thời gian thực, y đã chẳng ứng phó nổi.Nhưng mà viện nghiên cứu đang tiến hành nghiên cứu điện rồi ...Nghiên cứu của viện nghiên cứu vũ khí bỏ qua đ ĩa Pháp Lạp Đệ (Faraday), trực tiếp từ máy phát điện Tây Môn Tử ( Dynamo) ...!Cho nên người của viện nghiên cứu từ khai tháng trước phát hiện, sét không phải là tác phẩm của Lôi Công và Điện Mẫu, mà tới từ huyện tôn.Học vấn liên quan tới electron và positron thì lúc này chưa dùng tới, mà Vân Chiêu cũng chẳng thể giảng giải cho họ được, khi mà phát minh lớn nhất thế kỳ này máy phát điện một chiều ra đời một cách thô bạo đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của mọi