“ Xem ra chúng ta phải làm người hang động rồi.
”Hàn Tú Phân đứng trước đại hội trường xây dựng dở dang, nàng tỏ ra bất mãn với chuyện hải quân bộ của quân vụ ti chỉ chiếm một tòa viện tử, vì hải quân bộ quá nhỏ, cho nên nàng có ý kiến với kiến trúc này.
Không biết vì sao Hàn Tú Phân sau cuộc trò chuyện riêng với Dương Quốc Tú, con người không còn nóng nảy nữa, giáo dục bậc cao năm xưa được tiếp nhận từ từ quay lại người nàng, dù phương thức nói chuyện cũng thay đổi lớn.
“ Phải rồi, đại phu viện của cô vì sao lại gọi là vệ sinh bộ, lại còn chiếm cứ diện tịch lớn thế?” Hàn Tú Phân hỏi:Dương Quốc Tú thể chất yếu ớt, sợ lạnh, cho hai tay vào ống làm bằng da hạn thát, thong thả nói: “ Kẻ địch của Lam Điền không phải là đám phản nghịch chạy qua chạy lại kia, mà là thiên tai, cô có biết dịch hạch lại bùng lên ở Sơn Đông, Hà Bắc không? Năm xưa cô cũng nghiên cứu các loại bệnh dịch, hơn nữa còn có thành tựu, tiếc là cô lại bỏ ra biển.
”Hàn Tú Phân kiêu ngạo:” Khai sáng con đường mới cho hải quân Lam Điền cũng là một chuyện vinh dự.
”Dương Quốc Tú khịt mũi:” Giết người sao bằng cứu người.
”Chu Quốc Bình hừ lạnh:” Không giết sao có thể trị thế.
”Trương Quốc Oánh cũng nói:” Bớt được người nào chết tốt người đó.
”Hàn Tú Phân phát ra âm thanh tức cười từ cổ họng:” Muội là người chế tạo thuốc nổ mà cũng nói tới nhân từ à?”Bốn người nhỏ giọng tranh cãi, đi qua đại hội trường, phàm là những người gặp họ, bất kể là công tượng, quan viên hay quân tốt đều đứng nghiêm.
“ Thành tựu của nữ tử tới múc độ như chúng ta coi như là đỉnh cao rồi nhỉ?”“ Vớ vẩn, bia không chữ của Võ Tắc Thiên cách đây không xa, nói thế mà không biết xấu hổ à?”“ Dựa vào nam nhân leo lên có là gì, lão tử đây leo lên dựa vào hai nắm đấm.
”Không ai phản đối cách tự xưng lão tử của Hàn Tú Phần, còn thấy rất đúng, nhìn nàng chẳng còn chút bóng dáng nữ nhân nữa rồi.
Đi qua sảnh đường lớn, đoàn người Hàn Tú Phân nhìn thấy Vân Chiêu.
Vân Chiêu rất cô độc, bên cạnh chỉ có Bùi Trọng, khoác chiếc áo choàng đen đứng đối diện với phòng hội nghị chính.
Bùi Trọng khẽ nhắc nhở Vân Chiêu.
Vân Chiêu nhìn bốn nữ nhân đi tới cảm khái: “ Nhân gian cẩm tú đều ở đây, chỉ tiếc hơi xấu một chút.
”Bùi Trọng nào dám tiếp lời, hắn rõ ràng cảm nhận được sát khí tỏa ra từ bốn nữ nhân kia, trên đời chỉ có huyện tôn nói thế về bốn vị này.
“ Lấy tướng mạo đánh giá người là không đúng.
” Dương Quốc Tú là người đầu tiên chỉ trích:“ Nếu các ngươi đi nhờ Đa Đa dạy các ngươi trang điểm, các ngươi sẽ không chỉ là hóa thân của tài trí, dù dung mạo cũng có thể làm người ta khuynh đảo.
” Vân Chiêu chỉ chiêu:Hàn Tú Phân vung cánh tay lên: “ Nữ nhân thuộc loại hình lực sĩ như mạt tướng làm sao mà biến thành xinh đẹp được.
”Vân Chiêu nhìn cánh tay Hàn Tú Phân to hơn đùi mình thì hối hận vô cùng:” Năm xưa nên bắt các ngươi đi học nữ công mới đúng, chỉ là lúc đó thiên hạ loạn lạc, ta nghĩ các ngươi nên có võ lực bảo vệ bản thân, đâu ngờ chúng ta có thể đi xa tới mức này !.
Được rồi, không nói chuyện phiếm nữa, ta hỏi các ngươi vì sao còn chưa ai ký quốc sách ta chuẩn bị thi hành?”Hàn Tú Phân cau mày nói ngay:” Bất công với nữ tử.
”Vân Chiêu trợn mắt :” Nữ tử có thể lãnh binh chinh chiến, đi thi làm quan, ngươi dám nói ta chưa đủ coi trọng nữ tử à?”“ Tần Lương Ngọc lên trận chém giết cả đời, còn được Sùng Trinh hoàng đế phong làm thượng quốc trụ, cho nên nữ tử lãnh binh tác chiến vốn có, không phải huyện tôn khai sáng.
”“ Vậy ngươi nói xem triều đại nào có nhiều nữ tử làm quan như thế, ngay trước mặt ta có bốn chủ quan thống lĩnh một phương rồi.
”Trương Quốc Oánh bắt bẻ:” Thượng Quan Uyển Nhi làm thượng thư, cũng là quyền thần một đời.
”Vân Chiêu một chọi bốn làm sao mà thắng nổi, chỉ ngón tay qua mặt bốn nữ tử, phất tay quát:” Mau ký tên rồi đưa tới bí thư giám cho ta.
”Dương Quốc Tú kiêu ngạo hất hàm lên:” Huyện tôn thật vô lý, nói chính sự với người khác đều là thương lượng, sao tới đám nữ tử hạ quan lại hành động theo cảm tính thế? Còn nói không xem thường nữ tử.
”Vân Chiêu tức giận không thèm nói lý nữa:” Các ngươi đều do ta mua về.
”Chu Quốc Bình cười hì hì sán tới gần Vân Chiêu:” Mua về vậy thì là lão bà của huyện tôn rồi.
”Nghe mấy người này nói chuyện mà Bùi Trọng mồ hôi ròng ròng, hận không