“ Tiên phong của Lôi Hằng tướng quân đã tới Nam Xương, hắn bắt đầu chia quân rồi, chuẩn bị một đội nhân mã men theo hướng đại quân Trương Bình Trung rời đi để truy kích, một đội khác chuẩn bị vượt hồ Bà Dương tới Giang Chiết.” Giọng nói của Bùi Trọng mang theo âm nam trầm rất dễ nghe:Từ khi Vân Chiêu cải tổ bí thư giám, Bùi Trọng trở thành bí thư cơ yếu của Vân Chiêu, không còn quản lý chung của bí thư giám, chỉ phục vụ cho một mình Vân Chiêu thôi.“ Mục đích ban đầu của bọn họ là đánh xuyên Giang Tây, nối liền Lưỡng Hồ, nay kế hoạch này đã hoàn thành, Lôi Hằng tướng quân chuẩn bị kinh lược Giang Nam, trong quân báo yêu cầu được kết nối với mật điệp ti Giang Nam.”Vân Chiêu gật đầu:” Đất đai Lam Điền muốn phải dùng đôi chân của đại quân đo ra, vũ lực mở đường, văn trị theo sau, đây là trình tự căn bản, không cho có sai lệch.”“ Nói với Lôi Hằng, quân đội vào tây nam, một khi thoát ly bản bộ của hắn, phải nghe sự chỉ huy của Thanh Long, ta đồng ý cho hắn tiếp xúc với mật điệp ti Giang Nam.
Nhưng địa vị mật điệp ti đặc thù, ta không cho phép hắn trao đổi quyền chỉ huy tây nam với Giang Nam.”Bùi Trọng nhanh chóng ghi chép, Vân Chiêu dứt lời thì hắn cũng ghi chép xong, mở văn thư thứ hai: “ Hàn Lăng Sơn báo, Lý Hồng Cơ ở kinh thành vơ vét hơn 7000 vạn lượng bạc, hơn nữa đang đúc đ ĩnh bạc thành tấm bạc để tiện cho lừa ngựa vận chuyển.
Số bạc này là xương máu của bách tính Đại Minh, không cho Lý Hồng Cơ đụng vào, mong bệ hạ đồng ý.”“ Vùng Thuận Thiên Phủ là nơi Chu Minh để lại nhiều thói xấu nhất, quốc tướng sau khi phối hợp ý kiến các bộ cho rằng, phải phá mới lập được, Thuận Thiên Phủ sau này sẽ thành bắc đô của Lam Điền ta, nên trì hoãn tấn công kinh thành.”Vân Chiêu không đồng ý: “ Lý Hồng Cơ phát tác bản tính tặc khấu của hắn rồi, ta nghĩ giờ này kinh thành đã thành địa ngục nhân gian, tiếp tục để nơi đó thối nát cũng không phải có lợi cho kiến thiết sau này.”“ Nếu quốc tướng phủ đã hình thành nghị quyết, vậy ta cho thời hạn, 10 ngày tính từ bây giờ, Vân Dương, Lý Định Quốc phải có hành động quân sự với Thuận Thiên Phủ.
Nhớ, nếu kẻ địch chống trả không quá dữ dội thì hạn chế dùng trọng pháo.”Hai văn thư có đẳng cấp tối cao đã được phê duyệt, Bùi Trọng lại lấy ra văn thư đánh dấu đỏ đọc lớn: “ Ba trăm cung nga, trân châu năm đấu, ngọc bích mười đôi, hoàng kim hai mươi vạn, bạc trắng trăm vạn, đó là cái giá Lý Hồng Cơ đưa ra để mua thủ tướng Sơn Hải Quan Ngô Tam Quế.”Hai kẻ này rốt cuộc cũng tiếp xúc với nhau rồi, khóe miệng Vân Chiêu khẽ giật một cái: “ Ngô Tam Quế có động tĩnh gì không?”“ Sứ giả của Lý Hồng Cơ là Ngô Tương, phụ thân của Ngô Tam Quế, hiện giờ đã đạt thành giao dịch sơ bộ.”Vân Chiêu gõ ngón tay lên bàn: “ Lý Hồng Cơ đúng là bản tính kiêu hùng, biết rõ đạo tặng quà đấy, nước nhỏ thấm dần, sao bằng nước lớn cuốn phăng, cái giá hắn đưa ra đủ sức nặng, e Ngô Tam Quế khó cự tuyệt.
Vậy có giá của đám Tào Biến Giao không?”Bùi Trọng xem văn thư lắc đầu: “ Văn thư không nói ạ.”Vân Chiêu dựa người vào lưng ghế: “ Không nói là không có rồi, xem ra Lý Hồng Cơ vẫn dùng thủ đoạn, Ngô Tam Quế muốn lấy khoản tiền này thì phải lấy đầu Tào Biến Giao làm lễ vật ra mắt.
Mà Lý Hồng Cơ muốn Sơn Hải Quan làm gì, đầu này là chúng ta, sau lưng là Kiến Nô, làm đệm thịt cho người ta thích lắm à? Lệnh Mật điệp ti đi tra, ta cho rằng khả năng Lý Hồng Cơ có mật ước với Kiến Nô.”Bùi Trọng gật đầu, lập tức ghi chép lại.Số văn thư còn lại do quốc tướng phủ cùng với chủ tịch đại hội đại biểu đưa lên, cần Vân Chiêu đóng dấu, đại bộ phận là văn kiện thực thi pháp luật, có số ít văn thư qua lại với phiên bang.Số văn thư này đã được thương lượng xong, chỉ báo lên, đợi Vân Chiêu đọc qua không tỏ ý phản đối.
Bùi Trọng dùng Lam Điền ấn tỷ đóng lên.Lam Điền ấn tỷ được khắc từ ngọc Lam Điền từ thời thượng cổ để lại, trên mang chữ ...!Vạn dân khâm mệnh, hoàng đế chi ấn.17 chiếc hoàng đế ngọc tỷ do Hàn Lăng Sơn kiếm được từ hoàng cung Đại Minh bày trong Cung nhân dân Ngọc Sơn, dùng kính pha lê