“ Nhưng hai đứa nó chưa từng thân cẩn với nam tử, ghét bỏ nam tử, mà học vấn của thư viện Ngọc Sơn mấy năm qua tiến quá nhanh, lão hủ ngày càng không hiển được nữa, xe chạy than, điện báo ...!Không biết còn cái thứ kỳ quái gì xuất hiện.
Chỉ lo chúng sẽ làm những việc thay đổi cả nhân luân.
Bệ hạ, con của Vương Tú, Cung Như Ngọc đều đã bảy tuổi, chúng muốn đưa con tới chỗ lão hủ học, lão hủ hỏi cha hai đứa bé đó là ai, chúng nói là không cha tự sinh.
“ Lão tiên sinh càng nói càng kích động, cũng giống như Vân Chiêu hay bảy tiên sinh khác, 500 đứa bé được mua về năm xưa, cùng nhau trải qua thời gian khó đó, tình cảm không khác gì người thân trong nhà: “ Lão hủ biết bệ hạ phóng mắt nhìn thiên hạ, nhưng thi thoảng nên thu mắt lại nhìn quanh bên cạnh.
Lão hủ cho rằng chỉ Vương Tú, Cung Như Ngọc như thế thôi, nhưng gần đây nữ đệ tử không cha mà sinh con đã có sáu đứa.
Bệ hạ là hoàng đế, là đại đệ tử của Ngọc Sơn, chẳng lẽ không hỏi tới.”Vân Chiêu nghe mà mắt muốn lồi ra, đột nhiên nhớ tới lời Tiền Đa Đa nói với y khi mang thai Vân Xước, khi đó cả hai người bọn họ đều có ý không muốn lập gia đình rồi, nhưng vẫn muốn có con, định dùng tử tù lấy giống, không biết có thực sự làm cái kế hoạch đó không? Vội vàng rời thư viện về hành cung, kéo ngay Tiền Đa Đa vào phòng ngủ.“ Nàng nói cho ta biết đi, có phải Cung Như Ngọc, Vương Tú …”Tiền Đa Đa không đợi y nói hết đã cười phá lên, bộ dạng đó làm Vân Chiêu rất muốn đánh nàng, y đang sốt ruột đây này.“ Cha bọn chúng là ai?”“ Làm sao thiếp biết, Vương Tú, Cung Như Ngọc không nói, thiếp hỏi bọn họ được à? Mà sao phu quân lại biết chuyện này?”“ Trương Hiền Lượng tiên sinh hỏi ta, có phải là đã cải biến nhân luân, khiến nữ tử không [email protected] hợp với nam tử cũng có thể sinh con không?”Tiền Đa Đa cười càng lớn, không nghĩ trượng phu cũng có lúc ngốc nghếch như vậy: “ Chàng yên tâm, mọi chuyện họ làm đều có hồ sơ ghi lại, chàng cần cứ kiểm tra sẽ thấy thôi.”“ Cái gì, có cả hồ sơ à?” Vân Chiêu kinh ngạc:“ Đương nhiên là có, để chúng minh con là do họ sinh ra, nếu không tương lai kế thừa tài sản cùng vinh điệu sẽ xảy ra nhiều vấn đề.
Nhiều thứ chỉ con cháu đích hệ mới có thể làm, nếu không danh không chính, ngôn không thuận, ví như Viên Vô Địch là con đẻ của Hàn Lăng Sơn, nhưng vì không có chỗ nào thừa nhận, nên sau này chẳng có phần trong tài sản, vinh diệu của hắn, chỉ có con của Vân Hà có tư cách này thôi.” Tiền Đa Đa nói hết sức thản nhiên:Vân Chiêu ngồi xuống thở dài:” Chúng nhất định phải làm thế à?”Tiền Đa Đa bĩu môi: “ Trong những đứa bé mà chàng dùng 40 cân kê đổi về, vẻn vẹn có Trương Quốc Oánh là có dung mạo không tệ thôi, dung mạo tú lệ một chút, song chưa phải là mỹ nhân.
Triệu Quốc Tú là trọng thần, rồi kết quả thế nào? Bành Kỳ dùng ảnh hưởng của muội ấy leo lên, khi đạt được mục đích rồi hắn vứt bỏ muội ấy có do dự không? Không phải hắn không biết tầm quan trọng của Quốc Tú, nhưng không chịu được gương mặt của Quốc Tú, càng không chịu được người ta mỉa mai, dựa vào nam sắc mới có ngày hôm nay.”“ Đám nữ học tử ba khóa đầu tuy nay ai nấy đều có địa vị cả, nhưng cũng là người, Hàn Tú Phân nói gả mình cho Đại Minh, nghe có vẻ rất cao lớn, nhưng ai biết chua xót bất đắc dĩ trong lòng họ.”“ Gả cho bình dân, dù hạ mình xuống, vứt bỏ kiêu ngạo, nói không chừng kết cục sẽ như Triệu Quốc Tú, còn không gả đi, chẳng lẽ sống cô độc cả đời hay sao? Đương nhiên phải kiếm lấy đứa con sau này còn có chỗ trông vào, cũng bớt cô quạnh rồi.”“ Thiếp thấy như vậy rất tốt, không có gì sai, phu quân can thiệp mới là sai.”Vân Chiêu suy nghĩ một lúc cũng thấy có lý, song chưa yên tâm hoàn toàn, gọi cả Phùng Anh vào hỏi ngọn nguồn, quyết định giao chuyện này cho hai nàng xử lý, chứ y tham dự thì lại thành lùng túng.Phùng Anh và Tiền Đa Đa